236- SÁU NẺO LUÂN HỒI
Phật tử: Thưa Thầy cho con hỏi một câu,
Thầy có giảng thế giới vô hình, chúng con đọc biết như vậy nhưng mà thực sự ví
dụ như cái cõi A tu la, địa ngục, ngạ quỷ con chưa hiểu thế nào? Kinh sách các
chi tiết ví dụ như là bồ tát Địa tạng độ chúng sanh dưới địa ngục hay là A tỳ địa
ngục vô gián, đức Phật có dạy là “nếu mà phạm năm đại hình tội như là (.
. .) còn như chi tiết đức Phật hóa độ cho phụ mẫu mình là hồ ma giao và
các (. . .)” là thế nào thưa Thầy cho chúng con được rõ.
(01:07:44) Trưởng
Lão: À bây giờ nói về lục đạo, sáu cái nẻo luân hồi phải không? Sự thật
ra là sáu cái trạng thái của tâm, như bình thường vậy đó. Cái tâm bình thường của
mấy con không buồn phiền, không giận hờn, mấy con giữ gìn trong năm giới đó là
cái tâm của một con người tức là cái cõi người. Nhưng các con giận lên một cái
là A tu la hiện ra rồi, các con thấy không? Cũng một con người mà mấy con tức
giận lên một cái là cái con đoạ vào cõi A tu la rồi, có phải không? Mà bây giờ
mấy con ngồi đây từ nãy giờ, ngồi nghe Thầy nói mà bụng đói quá, ngạ quỷ đã hiện
ra trong mấy con rồi đó! Cho nên cái trạng thái chứ không phải là cõi giới, bởi
vì đức Phật đã nói, ba mươi ba cõi trời là tưởng tri chứ không phải liễu tri.
Không có cái cõi nào hết, mà có cái trạng thái của con người. Bây giờ địa ngục ở
chỗ nào mấy con biết không? Cái đầu mấy con nhức, trời ơi cái bụng này nó đau
quá trời, đó là địa ngục mở cửa mấy con vào rồi đó, mấy con vào cảnh địa ngục rồi.
Nó đau khổ đó là địa ngục, các con thấy không? Đói là ngạ quỷ, các con hiểu
chưa?
(01:08:53) Cho
nên nói về các cõi mà để mà mình sinh vào các cõi đó thì nó không có, mà trạng
thái thì có. Trạng thái của một con người nó có sáu cái trạng thái đầy đủ, phải
không? Còn nói về cái vấn đề địa ngục này kia là chẳng qua người ta hù doạ mấy
con, để người ta doạ mấy con đừng có làm ác, “làm ác ở đây là xuống cõi diêm
vương nó cắt lưỡi mấy con nè, nó cưa hai nó nấu dầu mấy con nè”, để cho mấy
con sợ chứ gì! Cho nên các con vô chùa thấy hình thập nhị Diêm vương đủ mà. Mà
mấy cái ông thập nhị Diêm vương các con thấy giống ai không? Giống ông vua của
mình, cái ông phong kiến, mấy ông vua phong kiến đó. Các con cứ nhìn mấy ông
vua mà triều Nguyễn xem, có giống mấy ông thập nhị Diêm vương không? Cũng đội
mão, cũng mang hia, cũng râu có đúng không? Chứ có làm cái hình thập nhị Diêm
vương khác đâu? Lẽ ra mấy cái ông Diêm vương đừng có giống mình, ít ra ông cũng
mọc sừng, năm bảy cái sừng trên đầu chứ, thì vậy mới là vua Diêm vương chứ? Còn
đằng này cũng giống mình à! Tại sao mà cõi nào cũng giống người ta vậy? Thậm
chí cái ông Ngọc Hoàng thì nó phải có khác chứ, ông ở cõi trên mà, con người
ông phải như thế nào, sao ông cũng giống mình y vậy? Cho nên khi mà con người
mang cái thân xác này, thì tất cả cõi giới người ta cũng nghĩ ra, tưởng ra cũng
y như mình, do con người tưởng ra chứ đâu có con!
Phật tử: khi đức Phật tu chứng, Ngài lên
cung trời Đao lợi hoá độ cho hoàng hậu Ma da thì sao ạ?
Trưởng
Lão: À, bây giờ
Thầy mới trả lời, khi mà đức Phật đã tu chứng rồi thì mẹ đã mất rồi, có phải
không? Cho nên muốn độ mẹ mình, mà khi bà sanh ra đứa con như đức Phật là trong
thiện pháp, một người mẹ như mẹ đức Phật là hoàn toàn là người mẹ rất sống
trong thiện pháp. Cho nên bà chết đi, từ trường bà còn, từ trường còn chứ đâu
phải có cái linh hồn còn. Cho nên đức Phật mới nhìn thấy từ trường, bởi vì khi
mà có Tam minh thì người ta nhìn từ trường chứ đâu có phải đi tìm cái cảnh giới
nào đâu? Do đó người ta biết cái từ trường đó, và cái từ trường đó phải cần phải
như thế nào để giúp đỡ cái từ trường đó tốt hơn, thì người ta sẽ giúp đỡ bằng
cách là ước nguyện, chứ không có thể nào là để sửa cái từ trường đó được!
Cũng như bây
giờ mấy con giữ gìn năm giới, làm điều thiện mấy con giữ gìn, ước nguyện cho những
người thân của mình, như mẹ mình mất, hoặc những người thân của mình còn, như mẹ
mình còn, ước nguyện cho mẹ mình để ăn chay được, vì để bà ăn không được rất tội,
phải không? Nhưng mà thời gian ngầm để trong tâm ước nguyện nó chuyển biến, nó
thay đổi, những ngày con ăn, con giữ gìn giới luật của Phật, năm giới của Phật,
con cứ tha thiết ước nguyện cho mẹ mình cũng giữ gìn được như mình. Nhưng mà
không ngờ có một ngày nào đó bà ăn chay. Đó là cái ước nguyện, nó thay đổi được
cái từ trường ác của bà nó thành thiện.
(01:11:58) Cho
nên vì vậy đức Phật muốn độ mẹ của mình để cho nó đi vào ở trong cái Niết bàn
mà không còn ở trong cái thiện, (vì) thiện nó chưa phải đi vào Niết bàn mà. Cho
nên muốn vào Niết bàn phải ở trong tâm bất động mà thôi. Cho nên đức Phật mới ước
nguyện làm sao mà cho cái từ trường thiện của mẹ mình á, nó sẽ ở trong trạng
thái bất động tâm. Ước nguyện thôi thì cái từ trường đó nó chuyển biến với cái
nhân quả của đức Phật là con của bà. Con hiểu không, nó có cái nhân quả là con
mà?
Cho nên, khi
ước nguyện như vậy thì đức Phật không có làm gì được, bởi vì đức Phật đã nói
các con tự thắp đuốc lên mà đi mà, ta không có cứu khổ các con được đâu, làm
sao cứu được mẹ mình, có phải không mấy con? Đã là không cứu khổ được ai thì
làm sao cứu khổ mẹ mình được, thì chỉ có ước nguyện mà thôi. Ước nguyện thì do
đó từ cái từ trường thiện đó, nó nhận ra được cái từ trường thiện đó, nó chuyển
biến, nó thay đổi được cái tâm bất động của nó, thì nó ở Niết bàn chứ sao? Từ
cái thiện, nó sẽ ở trong trạng thái bất động của nó rồi, nó có rồi. Nhưng mà
nó, bây giờ người ta chửi Thầy không giận nữa, thì ở trong tâm bất động rồi chứ
gì, đó là thiện chứ gì? Các con thấy không, đó là “ngăn ác, diệt ác, sanh
thiện, tăng trưởng thiện pháp” thì bất động rồi. Mà bây giờ, chỉ có bà chưa
có từ trường đó, chưa nhận ra được thôi. Cho nên ước nguyện, có từ trường đó nó
sẽ nhận ra tâm bất động. Do đó chỉ có ước nguyện thôi, chứ không cứu gì được ai
hết, ước nguyện thôi. Cho nên nói, mình không cứu nhưng mình ước nguyện, ước
nguyện làm cho cái người đó đang ở trong cái sự tu tập nào đó mà để chuyển biến
cho nhanh, để nghiệp đó thay đổi cho nhanh, để được thiện mà thôi, đó là ước
nguyện đó con.
Phật tử: Thưa Thầy, thế còn trời Đế
thích ạ?
Trưởng
Lão: Nãy Thầy nói rồi,
trời Đế thích không có con.
Phật tử: Thưa Thầy, trong đức Phật và Phật
pháp, đại đức Ananda có nói là, bọn ngạ quỷ nghĩa là những ma quỷ vô hình, mà
những hình thù xấu xa trước mắt không thấy được á, nếu như thế thì có người nói
là người ta đọa vô trong cõi địa ngục không phải cõi hữu hình (. . .) có đúng
không ạ?
Trưởng
Lão: Không phải
vô cảm, nếu mà vô cảm…
Phật tử: “Chiêu cảm” ạ.
(01:14:18) Trưởng
Lão: Chiêu cảm có nghĩa là tương ưng, chiêu cảm tức là nó hút, nó
tương ưng nó mới hút. Ví dụ như con sân thì con sẽ hút với cái người sân. Cũng
như bây giờ cái tâm con giận hờn, hay sân giận, thì khi con bỏ thân này, những
người nào sân hận như con thì con sẽ làm con họ, gọi là chiêu cảm hay là tương
ưng. Tương ưng tức là con giống với người đó thì nó mới chiêu cảm, mới trở
thành con người ta được, chứ không phải chiêu cảm là chiêu cảm trong cái sự đau
khổ.
Thí dụ như
trong cái cảnh địa ngục, nó chiêu cảm cảnh địa ngục, tức là nó tương ưng với cảnh
địa ngục, thì không có bao giờ có một cái người khác mà nhức cái đầu mà con nhức
cái đầu được cho họ, thì làm sao gọi là tương ưng? Nhưng mà khi con nhức đầu,
thì con cảm nhận được sự nhức đầu của cái người đang bị nhức đầu, nhưng mà cái
nhức đầu của họ có cái cấp bậc cao hay thấp chứ không thể có cái nhức đầu như
con được, cho nên không thể nào nó tương ưng được. Tương ưng nó phải đồng nhau
một nhịp, thí dụ như cấp độ nhức đầu đó mười, thì con phải là mười thì con mới
tương ưng được, mà người ta có năm mà mình có mười, thì không tương ưng được,
thì không thể gọi là chiêu cảm. Con hiểu chưa?
Phật tử: Thưa Thầy, nếu vậy chứ, nói thế
vậy không có linh hồn như đức Phật nói thì mâu thuẫn. Dạ thưa Thầy, nếu như cái
cõi chúng sanh trong cái cõi đó và chúng con là hai cơ thể khác nhau, mà tâm trạng
đâu giống chúng con, mong Thầy giải thích ạ?
(01:15:54) Trưởng
Lão: Bởi vì ở đây, tất cả chúng sanh thì trong đó có loài người, nói
chúng sanh từ con vật nhỏ nhất như con kiến, con trùng, con vật li ti nhỏ nhất
cũng là chúng sanh. Con thì phân biệt con bò với con người khác nhau, không có,
con cứ lấy cái roi con quất con bò một roi, con một roi xem hai người có đau
không? Nó y như nhau, cảm nhận như nhau. Nhưng con người là một con vật cao cấp,
người ta gọi con người là con vật cao cấp, có cái trí tuệ hiểu biết hơn con bò.
Nó cao cấp hơn thì cái con vật thấp hơn con bò nó có cái hiểu biết thấp hơn.
Thí dụ như
bây giờ là vi trùng, hoặc là loài kiến, hoặc là loài này kia, tất cả các loài
nó có cái sự hiểu biết thấp hơn, thấp hơn các con vật khác, thì con người là một
loài vật cao cấp hơn, tức là con người là một loại động vật cao cấp hơn các loại
động vật khác, các con hiểu điều đó chưa? Cho nên con người mới có thể tu làm
Phật được mà con vật không thể tu làm Phật được. Bây giờ con dạy con bò, nó chỉ
hiểu tầm vóc đó thôi chứ nó không thể hiểu hơn được nữa. Nhưng con người chúng
ta phân biệt rất rõ thiện ác, rồi biết cách tu tập, biết cách làm, còn con bò
không thể làm được, nói thí dụ như vậy, cho nên con bò với chúng ta cùng là động
vật.
Phật tử: Thưa Thầy, thế con bò nó có sáu
trạng thái luân hồi như con người không ạ?
(01:17:20) Trưởng
Lão: Không. Cùng là một động vật như nhau, bởi vì động vật - nhưng mà,
coi như là tất cả các loài động vật ở trên hành tinh chúng ta - nó do duyên hợp
mà tạo thành. Cho nên vì vậy mà Đại thừa phân biệt loài bàng sanh, loài người
cho nó nhiều cấp. Chứ ở đây không có nhiều cấp như vậy, mà cứ đổ thừa ông Phật,
tội. Ông Phật không có phân chia các cấp nào cả hết, mà ông chỉ thấy chỉ có con
người là có thể tu chứng thôi, chứ hoàn toàn ngoài con người không có loài vật
nào tu chứng. Mà con người chỉ là loài động vật như bao nhiêu động vật khác,
nhưng mà là động vật cao cấp. Chúng ta hiểu vậy thôi, chứ đừng thấy bây giờ
chúng ta phân biệt con bò cấp thấp, chúng ta cấp cao. Do cái hiểu “cấp thấp, cấp
cao” do cái hiểu vậy nên con người mới giết hại con bò ăn thịt, mới đánh con
bò, mới đập con bò, đó là chúng ta mới tàn ác đó. Cái hiểu đó đó, cái hiểu để
đưa đến chúng ta nó lệch lạc lắm. Có gì hỏi không mấy con?

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét