308- THẦN THÔNG LÀ ẢO GIÁC, ẢO THUẬT
(34:35) Trưởng
lão: Các con thấy từ ngày mà các con gặp Thầy, Thầy nói thật sự ra các con
thấy “Thầy có thần thông sao Thầy không thực hiện cho chúng con coi”, coi được
cái mình tin tấn, mình tu dữ lắm chứ gì? Tức là Thầy dụ các con bằng thần
thông, các con ham thần thông, thì các con còn ham thì muôn đời các con làm sao
ly dục ly ác pháp được. Cho nên Thầy không bao giờ Thầy thực hiện. Thầy nói chứ
Thầy biết bây giờ Thầy thực hiện thần thông, Thầy phóng hào quang, Thầy bay lên
trời, chừng đó mấy con chỉ có ham nước đó thôi. Ráng mà chịu sống giới luật của
Phật là vì cái thần thông này, chứ đâu phải là vì cái tâm ly dục ly ác pháp của
mình đâu. Cho nên cái mục đích chính nó làm mất đi. Cho nên ngoại đạo nó đưa ra
những cái thần thông, nó làm cho người ta mất mục đích chính của nó đi, nó làm
cho mất cái mục đích của Phật pháp. Cho nên Mật Tông mới đưa ra những cái thần
thông mấy con, Mật Tông Tây Tạng nó đưa ra những cái thần thông, nó làm cho người
ta hướng vào đó như (không nghe rõ) đó. Thực hiện những cái thần thông, đều là
đưa người ta vào cái cảnh giới giả đó.
Thầy thực hiện
hoàn toàn đạo đức, đúng đạo đức, đem lại lợi ích thật sự rõ ràng, rồi có đủ
duyên Thầy thực hiện sự làm chủ sự sống chết của Thầy thôi, có vậy thôi, còn
hoàn toàn tất cả những cái khác không làm. Nhưng mà có người nào có thần thông
mà họ muốn thi, muốn thử thách thần thông với Thầy, thì bắt buộc Thầy phải làm
thần thông. Họ bay lên trời Thầy cũng bay được, họ làm cái gì Thầy làm cũng được
hết. Thì cái duyên đó là tại vì có cái ông thần thông đó mấy con mới được coi,
chứ còn không sao được coi. Cứ tưởng Thầy thực hiện cái trò ảo thuật Thầy không
thực hiện đâu, nhưng mà có cái ông nào mà luyện bùa luyện chú có thần thông, mà
đến đây mà nói: “Bây giờ Thầy hàng phục được tôi thì tôi mới đầu… Thầy
bằng những cái thần thông của Thầy. Bây giờ tôi bay lên trời nè,…”. “Thì ông
bay đi, ông bay tới đâu tôi bay tới đó”. Hai người người ta bay thì mấy con
chỉ có ngước lé con mắt thôi phải không? Bây giờ mới có cái duyên mấy con mới
coi được, chứ còn nếu mà không có duyên, các con bây giờ lạy Thầy mà sói đầu,
biểu Thầy bay Thầy không bay đâu, nhất định Thầy không bay.
Bay tức là
Thầy làm cho các con ham thích tu, để mà bay như vậy thôi chứ không phải tu để
giải thoát đâu. Thầy làm lệch cái hướng con, lấy giả mà làm thật, tức là nguy
hiểm cho người khác. Cũng như bây giờ người ta gõ mõ tụng kinh để cầu siêu cầu
an, để cho người ta theo đạo Phật chứ gì, để rồi mình dẫn người ta vào Thiền Định
rồi chứ gì. Nhưng mà sự thật cứ gõ mõ tụng kinh hoài có ai mà Thiền Định nổi
đâu, dẫn cái sai là nó chỉ sai hoài. Cho nên vì vậy tại sao mà Thầy bác Đại thừa,
Thầy bác tất cả những cái thần thông như vậy, Thầy bác xong như vậy là biết dẫn
người ta đi đường sai rồi, không có làm sao mà phá cái sai của người ta được.
Cái tâm người ta ham muốn cái đó, mình làm sao mình phá được cái tâm ham muốn
người ta. Bây giờ người ta ham muốn cái chuyện đời, mình phá gần chết không được,
bây giờ thêm cái ham muốn siêu việt nữa, thì trời ơi làm sao mà đập cho vỡ nổi!
(37:07) Đối
với Thầy, Thầy biết làm tất cả. Cho nên ông Phật ông ấy nói: "Ta
có đủ thần thông hết, nhưng nhất định là ta nói đó là huyễn hoá, ta nói cái đó
là ảo giác, ảo thuật". Ông Phật ông nói trong cái kinh Tương ưng rất
rõ ràng mà. Ông phân biệt cho chúng ta ba loại Thần thông: Thần thông giáo hoá,
Thần thông kí thuyết, Thần thông biến hoá - ba loại Thần thông này, “Ta
chỉ chấp nhận có Thần thông giáo hoá”, tức là Thần thông đạo đức. Cái
người mà sống đúng đạo đức là Thần thông đó, Thần thông đó là Thần thông có lợi
ích. Còn cái Thần thông kí thuyết là nói chuyện quá khứ vị lai người ta, nói
chuyện gia đình người ta, cái chuyện bói khoa đó thì ông Phật không chấp nhận,
ông nói đó là lừa đảo, không có lợi ích gì. Rồi Thần thông biến hoá bay lên trời,
hoá ra chim, ra cọp, beo, voi, gấu đều là ảo giác, làm cho người ta thấy mê
chơi vậy thôi chứ còn không có lợi ích gì, ông Phật không chấp nhận. Cho nên Thầy
đã thăm cái lý của Phật, thăm cái lời dạy của đức Phật rồi, cho nên Thầy quyết
định là Thầy không làm.
Nhưng mà
đúng lúc Thầy sẽ thực hiện, có dịp Thầy sẽ thực hiện, mà không có dịp bây giờ
không có ông Thần thông nào mà dám lại đây hết. Thầy nói thật sự vậy, có ông
nào nói Thần thông đến đây Thầy hét tiếng là ông run, chứ đừng nói Thần thông,
khỏi cần ông bay. Thầy nói thiệt có Thần thông là lại nhìn Thầy là hoảng sợ rồi,
cứ người nào mà có tu Thần thông rồi thấy Thầy là sợ, cho nên con nhớ chú Tâm dẫn
cái ông Huy ông gì đó không? Ông mà tu tập Mật Tông lên đây thì ông ngán, ông
không dám lại đây, ông nói chuyện quá khứ cho chú Tâm làm ăn cái này cái kia đủ
thứ. Thầy nói với chú Tâm: "Mình chỉ tin nhân quả thôi, đừng có
tin tầm bậy tầm bạ", thì ông đó ghét Thầy ông không lên ở trong Tu viện
nữa.
Phật tử: (không nghe rõ)
Trưởng
lão: (không nghe rõ)
Trưởng
lão: Làm cũng kẹt
mấy ông đó lắm.
Phật tử: Thật thì giờ phải nói thiệt hết chứ
làm sao giờ, tại do con đó, với lại là đệ tử của hai phía, thì con ra Tăng đoàn
con tu mới được, chứ con tu không được.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét