369- 1- ĐỂ PHÁT TRIỂN TUỆ LỰC CẦN PHẢI CÓ ĐỊNH LỰC
(00:00) Khi
mà chúng ta muốn có một cái trí tuệ mà ở trong kinh sách Phật thường gọi là cái
đại minh lực. Đại oai lực, rồi đại thần lực và cái đại minh lực.
Nhưng nếu mà
muốn cho có cái đại minh lực thì chúng ta phải có cái đại thần lực, mà đại thần
lực tức là cái sức thiền định, phải thân định ở trên tâm và tâm định ở trên
thân thì lúc bấy giờ mới có cái đại minh lực. Đại minh lực tức là tuệ lực chớ
không phải gì khác hơn hết.
Vì vậy, thí
dụ hồi ở trong cái đoạn băng cũ Thầy có nói là khi mình muốn viết một cái bài để
mình quan sát cái bài đó nó có cái pháp hành như thế nào, thì lúc bấy giờ chúng
ta phải giữ cái thân và tâm của chúng ta ở trên một cái yên lặng của một cái định,
mà trong cái định đó chúng ta có cái quyết định rằng chúng ta sẽ ở trong cái định
đó chúng ta tìm cái trí tuệ, cái đại minh lực, thì lúc bấy giờ cái trí tuệ
chúng ta nó phát triển ra.
Nó biết rằng
cái pháp đó phải sử dụng cái hành như thế nào, áp dụng vào cái đời sống như thế
nào để mà chúng ta thực hiện được, tuỳ theo cái pháp đó mà chúng ta sống cho
đúng được cái pháp đó để được cái giải thoát, làm chủ được sanh tử luân hồi.
Thì cái vấn
đề đó là vấn đề của cái người mà có thiền định, còn cái người mà chưa có thiền
định thì chúng ta dù có muốn phóng cái tri kiến giải thoát đó chúng ta phóng
cũng không được, mà phóng ra cái đại minh lực đó cũng không được.
Chỉ có những
người mà người ta đã có một cái sức thiền định, nghĩa là Tứ Như Ý Túc đó, mà
trong cái phần Tứ Như Ý Túc thì Định Như Ý Túc, nghĩa là người ta muốn định như
thế nào là người ta định liền.
Còn mình mà
muốn ngồi định, mình ngồi thiền mà nhập định thì nó không phải đơn giản đâu, bởi
vì nó chưa có Như Ý Túc. Còn cái người mà đã có được Như Ý Túc tức là có cái sức
định mà muốn lúc nào cũng được, nghĩa là muốn trong cái thời gian ngắn hay hoặc
là dài tuỳ theo cái người đó.
Cho nên, thí
dụ cái người đó mà người ta đủ cái sức Định Như Ý Túc rồi thì người ta bắt cái
thân và cái tâm nó phải định trên nhau, rồi từng đó người ta mới dùng cái tuệ lực,
cái đại minh lực, thì cái đại minh lực nó sẽ phát hiện ra, tức là cái tuệ lực
nó phát hiện ra.
Mà nó phát
hiện ra thì nó nhìn qua cái giáo pháp của Phật, nó thấy rõ được cái pháp hành rất
là rõ ràng và cụ thể, từ đó nó sắp xếp lại cái thứ tự phải tu cái nào trước, phải
tu những cái nào sau.
Cũng như từ
lâu đến giờ người ta chưa có dạy bốn cái chỗ niệm Phật mà hôm nay Thầy dạy cho
bốn cái chỗ niệm Phật này, thì tức là Thầy phải trải qua một cái đại thần lực,
tức là phải ở trong một cái sức yên lặng của thân và tâm của mình, rồi từng đó
cái minh lực của mình nó phát triển ra. Nó mới thấy như vậy Phật dạy có bốn cái
chỗ: Niệm Phật, niệm Pháp, niệm Tăng và niệm Giới, như vậy gọi là Tứ Bất Hoại Tịnh.
Cái danh từ
Tứ Bất Hoại Tịnh từ lâu thì người ta chỉ hiểu qua một cái danh từ chứ người ta
chưa hiểu qua cái pháp hành. Hôm nay thì chúng ta đã học tới cái giai đoạn là
chúng ta lấy Pháp mà niệm Phật.
Do vì vậy mà
Thầy mới nói rằng, khi một cái người mà có thân định trên tâm mà tâm định trên
thân thì chúng ta mới thực hiện Tứ Như Ý Túc được. Mà khi thực hiện Tứ Như Ý
Túc thì chúng ta phát triển được cái tuệ lực của chúng ta.
Mà phát triển
được cái tuệ lực của chúng ta thì những cái pháp hành nào ở trong cái giáo lý của
đạo Phật chúng ta đều thông suốt hết, không có cái pháp hành nào mà chúng ta
không thông suốt.
Mặc dù ở
trong kinh của Phật chỉ đơn giản nói một vài chữ, nhưng chúng ta đã hiểu được
cái pháp hành đó nó sẽ ở cái mức độ nào và phải tu tập và quán xét như thế nào
để nó thực hiện qua cái pháp hành.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét