411-CÂU HỎI VỀ TƯỞNG UẨN?
(33:18) Câu
hỏi của Phật tử: Bạch Thầy, con xin Thầy giải thích cho con hiểu, khi con
người đạt đến có Tưởng uẩn rồi thì nó sẽ tồn tại trong con người đó vĩnh viễn
hay chỉ trong một giai đoạn nào đó thôi rồi sẽ mất đi? Làm sao để con có được
Tưởng uẩn?
Trưởng
lão: Tưởng uẩn là
người nào trong chúng ta cũng có mà nó hoạt động hay chưa hoạt động mà thôi.
Cũng như các nhà ngoại cảm, như cô Bích Hằng, nó hoạt động là nhờ chó điên cắn
cổ. Cổ không chết, do đó cái tưởng của cổ hoạt động. Bây giờ cổ nhìn xuống lòng
đất mới thấy hài cốt, còn mình cái Tưởng không hoạt đồng, con mắt mình nhìn xuống
lòng đất thấy cái nền đó, thấy cái gạch đó chứ không biết cái gì ở dưới. Cái Tưởng
đó không có không gian và thời gian, nên nó giao cảm được hết với các hình ảnh
mà người ta phóng xuất lưu trữ. Như hôm nay chúng ta ngồi đây, cái hình ảnh của
bao nhiêu người một ngàn năm sau nó vẫn còn; chúng ta đi mất rồi nhưng cái hình
ảnh chúng ta đã ngồi đây vẫn còn.
Cho nên người
có Tưởng uẩn, thí dụ hôm nay là Ngày hai mươi Tháng nào Năm nào đã có một số Phật
tử đến đây ngồi nghe Thầy thuyết giảng thế nào thế nào, họ nói không sai chút
nào. Cái Tưởng nó giao cảm nó thấy hình ảnh như vậy đó.
Người như
chúng ta khi cái Tưởng chưa hoạt động thì chúng ta nên dùng Ý thức tu tập tốt
hơn; khi cái Tưởng nó xuất hiện rồi thì sự tu tập của chúng ta rất khó. Nó thể
hiện qua cái điều đó, nó làm cho chúng ta không còn chủ động.
Cho nên một
người không biết mà tu rèn luyện cho cái Tưởng của mình hoạt động, như một số
người dùng bùa chú, đọc thần chú, một số người dùng kinh dùng kệ đọc để ru cho
nó hoạt động, cho Ý thức dừng lại, như lên đồng nhập cốt do mấy bài kệ của bà Hồng
gì gì đó thì mấy ông đó mới lên đồng nhập cốt được. Nói lên đồng nhập cốt chứ sự
thật không có đồng cốt nào nhập ông ta mà do cái Tưởng hoạt động. Cho nên trong
người chúng ta có cái Tưởng uẩn mà nó hoạt động là một điều chướng ngại rất lớn.
Nhưng có một số người mong cho nó hoạt động để mình thị hiện cho thấy mình hơn
người. Như bây giờ tôi nhìn xuống lòng đất tôi thấy thì tôi hơn người chứ sao.
Cái đó là cái tai hại rất lớn.
Đạo Phật lấy
Ý làm chủ: “Ý làm chủ, ý tạo tác, ý dẫn đầu các pháp” chứ
không phải lấy Tưởng. Cho nên chúng ta dừng cái Tưởng lại đi. Nếu đọc những câu
kinh câu kệ để luyện cho cái Tưởng hoạt động thì nên dừng những pháp này lại
đi.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét