457- KHÔNG CÓ SÁU NẺO LUÂN HỒI
(1:06:03) Phật
tử: Nếu vậy chỉ còn hai cõi: cõi người với cõi thú vật?
Trưởng
lão: Cõi thú vật với
mình cũng như một cõi.
Phật tử: Con không hiểu trong kinh nói sáu nẻo
luân hồi, vậy là không có hả thầy?
Trưởng
lão: Không có sáu nẻo
luân hồi mà có sáu trạng thái luân hồi. Ai mà nói gì làm con giận thì con là tu
la rồi. Con ngồi đây mà nghe đói bụng quá đó là con ngạ quỷ rồi đó! Chứ đâu phải
con đi vào cõi đó, con thành quỷ đói; cổ cao lên như vầy như họ nói. Tôi đói bụng
muốn ăn đây là tôi ngạ quỷ rồi.
Phật tử: Nếu vậy khi mình chết cũng trở về
con người chứ không làm súc sinh?
Trưởng
lão: Đủ duyên là trở
thành con người chứ không đi đâu hết bởi vì nó tương ưng, chứ không phải mình
đi qua mấy cõi đó. Cõi tưởng của người ta tưởng chứ không có, nó là trạng thái.
Bây giờ, mình đang yên ổn mà mình sân lên là biết luân hồi vào chỗ A-tu-la rồi
đây.
14- PHẬT TỬ
XIN QUY Y TU TẬP
Phật tử: Kính bạch Thầy, có em đây cũng mới
lần đầu tiên lên Tu viện mấy chuyến trước với một đứa em mới biết đạo. Sau
khi gặp Thầy thì về cũng rất say mê đọc sách của Thầy trong những thời gian rảnh
rỗi. Em đây sống trong gia đình ba mẹ, anh chị em ở dưới quê. Sau khi đọc sách
Thầy, em có một sự giác ngộ em muốn bạch Thầy để em sắp xếp cho gia đình. Nếu đủ
duyên lo phụng hiếu cha mẹ xong thì lên đây tập sự tu hành, mong Thầy chứng
minh.
(1:08:23) Trưởng
lão: Sau khi sắp xếp xong rồi thì lên Thầy cho tập sống thời gian ba tháng,
sống đúng giới hạnh. Không tu thì thôi chứ hoàn cảnh gia đình phải sống đúng đạo
đức, phải sắp xếp chỗ ở ổn định cho cha mẹ phải vui vẻ bằng lòng mới đi tu,
không mình đi tu làm ba mẹ buồn lòng. (PT nữ: Như vậy con đi ngang
không được?) Đi ngang không được con.
Nếu mà cái
điều kiện con nói mà cha mẹ không cho thì con lên đây, Thầy sẽ ghi cho con bức
thư, con cầm bức thư đó gửi về cho ba mẹ con. Ba mẹ con đọc bức thư đó sẽ chấp
nhận cho con đi tu.
Nếu con quyết
tâm tu để tìm sự giải thoát cho bản thân mình, con không có đủ khả năng thuyết
phục gia đình, cha mẹ của mình thì đến Thầy sẽ cho bức thư. Bức thư đó con mang
về cho ba mẹ đọc, đọc xong thì ba mẹ sẽ cho con xuất gia, con yên tâm. Thầy có
đủ điều kiện giúp đỡ cho mấy con tu. Bởi vì người đời người ta nghĩ đi tu là khổ
nhưng đi tu làm chủ sự sống chết của mình mà còn khổ.
Phật tử nữ: Vậy con không có phụng dưỡng cha mẹ
lúc tuổi già có bất hiếu không thưa Thầy?
Trưởng
lão: Không, vì có
anh em lo lắng hết. Nếu cha mẹ không có người nào hết mà con bỏ đi tu, bây giờ
con xin Thầy, Thầy không cho, vì vậy con hãy về phụng dưỡng cha mẹ cho tròn vẹn
rồi mới đi tu. Đạo Phật có đạo hiếu.
(1:10:00) Con
có anh em lo thì thôi, anh em nào lo được thì con ráng tu. Tu xong rồi, con mới
về dạy cha mẹ mình giải thoát để không, ông bà sẽ còn tái sinh luân hồi khổ lắm.
Đó là đền công ơn sanh thành dưỡng dục của cha mẹ đúng chánh pháp.
Phật tử
nam: Về lo gia đình
rồi chỉ còn phát tâm dũng mãnh thôi
Trưởng
lão: Nếu con lo hết
bổn phận làm con, lo lắng cho anh em để họ làm ăn. Con có gia đình chưa, hễ
nuôi cha mẹ thì thôi. Con cũng có thể chứng đạo được chứ không cần phải theo Thầy
tu. Thầy dạy cách thức tu tập từ cái tâm người cư sĩ đến khi cái tâm thanh tịnh
ở mức độ nào. Sau thời gian con thấy cái tâm ở trên Tứ Niệm Xứ rồi, thầy bảo
con nên báo với cha mẹ, anh chị em giúp cho con trong thời gian vắng nhà để
giúp cho cha mẹ, để có người chăm sóc để con đến Tu viện trong vòng bảy tháng rồi
con sẽ về nuôi cha mẹ. Con nói như vậy đó, con đến đây bảy tháng Thầy hướng dẫn
cho con tu chứng đạo. Sau khi chứng rồi, con về vừa nuôi cha mẹ vừa hướng dẫn
cha mẹ. Không có gì đâu, cứ ở trong gia đình tu đi, từ chỗ xả tâm thanh tịnh,
cuối cùng khép mình trong một cái thất độc cư một trăm phần trăm thì chừng đó
vô tu, chứ không chịu không nổi. Con cứ chuyên tâm lo chữ hiếu cho trọn vẹn,
rồi nghiên cứu tập sách Thầy, cái gì không hiểu viết thư hỏi Thầy sẽ trả lời.
Con tu sau
một tháng, con viết thư trình bày: bây giờ con tu đề mục thứ nhất “hít
vô tôi biết tôi hít vô, thở ra tôi biết tôi thở ra”, hít vô thở ra năm hơi
thở; con tu như vậy trong một tháng thì có những trạng thái nhiếp tâm như thế
nào con sẽ ghi cho Thầy, con gửi xuống. Thầy thấy được sẽ cho con tu tập tới đề
mục thứ hai. Con đừng có tự mình tu tập thì cái này chưa kết quả mà tu tập cái
khác thì coi như là chung chung, nó không có kết quả đâu.
(1:12:13) Tu
tập về Định Niệm Hơi Thở để có cái phương pháp căn bản để “ngăn ác, diệt
ác, sanh thiện, tăng trưởng thiện” sau này. Có ác pháp nào đến, mấy
con ngồi định niệm hơi thở, nó quét ra khỏi thân tâm mấy con hết. Tu tập như thế
này là coi như con được giải thoát. Nhớ Định Niệm Hơi Thở nhe con.
Phật tử
nam: Kính bạch thầy,
em Liên Thảo hôm trước cũng có nhân duyên lên Tu viện để khám bệnh, phát quà đó
thưa Thầy, cũng chưa có duyên gặp Thầy. Hôm nay hai vợ chồng cũng lên đây, em
cũng muốn phát tâm, em cũng đủ duyên lành này, con nghĩ Thầy hoan hỷ cho em ấy
quy y với Thầy.
Trưởng
lão: Được con, con
ghi cái tên, chỗ ở, tuổi rồi Thầy sẽ viết một cái điệp phái, có giấy tờ đàng
hoàng để con trở thành đệ tử của Thầy. Do đó Thầy sẽ cho cái pháp danh, pháp
danh theo cái tâm hướng của con; con mang cái tên đó.Sắp tới, thầy sẽ chỉ cái
phương pháp cách thức để con tu tập theo con đường giải thoát. Được thân người
khó lắm.
Yên tâm đi
con, Thầy sẽ giúp đỡ mấy con hết. (PT nam: Em đảnh lễ Thầy đi).
Thí dụ, con
ăn ba bữa hoặc ăn bốn bữa, ăn một bữa, nó lộn xộn thì không biết. Nên khi con
còn ăn trong gia đình thì con ăn hai bữa, ba bữa ăn một ngày, cứ đúng giờ đó
con ăn, đó là tiết độ trong ăn uống.
Bắt đầu con
thọ Bát Quan Trai, thì trong ngày con thọ Bát Quan Trai, con tập một ngày ăn một
bữa thôi, cũng ăn uống bình thường như người còn làm việc chứ không thể như người
xuất gia. Trừ ra người xuất gia người ta tu, không còn làm nên người ta ăn ngày
một bữa dễ dàng. Chứ con ăn ngày một bữa mà làm việc nhiều thì không được đâu.
(1:14:08) Đó
là chuẩn bị cho mình sau này ăn ngày một bữa, trưa ăn bữa chính thôi.
Khi trong
gia đình mình còn đi làm, buổi trưa không về được thì buổi tối ăn cơm chung
trong gia đình, ăn bữa đó chính, coi như con “ăn ngọ”, ăn no. Vì buổi trưa ở
công sở, chỗ làm, mình mua gì đó ăn quấy quá vậy thôi, thì cái điều này là do
hoàn cảnh, không thể dùng ngay buổi trưa. Còn nếu con đi làm về cùng vợ chồng
ăn buổi trưa thì chọn lấy buổi trưa đó làm bữa chính. Còn tất cả những bữa kia
thì uống sữa hay ăn bát cơm nhỏ thôi để tập dần cho mình quen, sau này có đủ
duyên thì mình ăn ngày một bữa.
Cô Liên: Thầy cũng đã đồng ý kiến cách này
đó là cho phép niệm “Nam mô Quan Thế Âm Bồ tát cứu khổ cứu nạn”, tức là Thầy
cũng mở rộng đồng ý với cái chỗ niệm Phật. Đáng lẽ con không nên đặt cái này
ra, nhưng tại vì như thế này, con nghe chỉ sợ mấy bác niệm Nam mô A-Di-Đà Phật
rồi nghe Thầy nói là réo tên ông phật A-Di-Đà thì nó không tốt, vì lý do đó con
nói lên điểm này.
Vì ông Phật
A-Di-Đà có hạnh nguyện, trong bốn mươi tám cái hạnh nguyện thì có hạnh nguyện
thứ mười tám có nói rằng người nào tới phút lâm chung mà niệm được mười câu
“Nam mô A-Di-Đà Phật” nhất tâm bất loạn là ổng sẽ dẫn về Tây phương Cực lạc, tức
là cái chuyện niệm hồng danh thì ổng cho phép mình niệm. Thành ra con chỉ nói
lên chuyện đó để mấy bác có niệm Nam mô A-Di-Đà Phật thì đừng có sợ rằng điều
đó không đúng. Con muốn nói như vậy thôi. Xin Thầy xá tội cho con.
HẾT BĂNG

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét