Thứ Tư, 13 tháng 3, 2024

610- MA TƯỞNG

 

610- MA TƯỞNG

(34:14) Cái thứ này thì phải mau mau gọi Thầy, thì lúc bấy giờ Thầy giảng cho con đập phá nó xuống, nó thuộc về ma Tưởng, nó là thiên ma đó. Nó thuộc 18 cái loại tưởng: Sắc, Thanh, Hương, Vị, Xúc, Pháp. Ngồi đây mà nghe cái mùi thúi quá trời nè! Ai mà làm cái gì vậy? Đó là, coi chừng nó là ma Tưởng, Hương Tưởng đó con! Hoặc ngồi đây mà nghe thơm ngào ngạt, trời đất ơi! Ngồi đây mà nghe người ta nấu mì mà nghe nó thèm ăn quá trời! Đó là ma Tưởng dục đó con, nó làm cho mình đói bụng đó, nghe cái mùi sao nó ngào ngạt, nó muốn thèm ăn quá! Ông bà nào mà ở gần đây nấu hủ tiếu hay nấu mì gì đây mà nó thơm quá vậy? Đó cũng là ma đó con, ở đây làm gì có chuyện đó, con hiểu không? Mà khi nghe vậy đó là Hương Tưởng đó con, tưởng dục để tâm mình, tâm thèm ăn, cho nên các con biết nó là ma đó, ma thứ thượng đó, chứ không thứ hạ đâu. Vì vậy Thầy căn dặn cho mấy con hết rồi.

Khi nào có những cái điều kiện mấy con tác ý đuổi không được thì mấy con gọi cho Thầy, thì Thầy sẽ trợ giúp mấy con sẽ diệt con ma đó liền, chứ không để cho nó ở trong cái đầu của mấy con, hiểu chưa? Như vậy mấy con mới vượt qua cái khó, có Thầy mà. Chừng nào Thầy mất rồi thì thôi, chứ có Thầy thì lúc nào mấy con gọi cũng có Thầy, Thầy giúp cho mấy con. Mấy con đau bệnh, mấy con gặp ma chướng, mấy con làm chướng ngại trên con đường tu, mấy con ôm pháp không được, mấy con gọi Thầy. Thầy sẽ trợ giúp cho mấy con phá đi, để cho mấy con ôm chặt pháp mấy con đi.

Cũng như ma nó lên, nó chiếm đoạt cái bè của mấy con rồi. Nó xô con rời khỏi cái bè, nếu mà con không gọi Thầy, nó đạp mấy con xuống biển. Nó ôm cái bè của mấy con chứ nó đâu để mấy con ôm bè phải không? Con sẽ mất cái phao tức là mất Pháp rồi còn gì, con hiểu không?

(36:20) Đau quá con cứ ôm cái đau mà quên Pháp rồi thì nó đã đáp xuống biển chứ còn gì, con hiểu chỗ đó không? Cho nên gọi Thầy, giữ thanh thản, Thầy tiếp nhận, Thầy giúp mấy con ôm lại phao, thì cái bệnh này nó giảm xuống, thì ma nó chạy mất, con hiểu chưa? Đó như vậy đó, để giúp mấy con vượt biển, ôm phao vượt biển đó mấy con. Cuộc đời của mình, mình đang đi trên biển nghiệp mà, cái thân của mấy con là cái nghiệp rồi, mà cái thân là biển nghiệp đó mấy con, nó không dễ đâu.

Đã là biển mà nó đâu phải một chút mình qua được bờ đâu, nó biển thì bờ đâu có thấy được. Cho nên các con bơi giữa biển, chưa phải đến bờ đâu, mà nếu mà không có Thầy thì mấy con sẽ bị chìm xuống biển chứ làm sao mấy con đến bờ được, con hiểu chưa? Nó là biển nghiệp, mà cái thân của con là biển nghiệp đó, nó khó lắm chứ không phải dễ đâu! Cho nên Thầy dạy mấy con vượt biển. Vược biển nghiệp mà qua bờ bên kia thì phải có nhờ cái năng lực, từ trường của chư Phật, của những người tu chứng, người ta hỗ trợ cho mình, mình mới vượt biển, mình mới vượt sóng mình qua.

Chứ còn không khéo, con thấy cái đau cũng là một trong những đợt sóng ghê lắm, sóng Thần đó mấy con, nó giết mấy con biết bao nhiêu không? Mà cái thân của mấy con là sóng Thần chứ nó không dễ đâu. Khi nó không đau thôi, nó không buồn ngủ thì thôi. Mấy con thấy nó buồn ngủ là mấy con thấy đợt sóng đó nó giật mình, lôi mình nằm xuống ngủ, nó không để cho mình ngóc cái đầu đậy đâu, nó ghê gớm lắm chứ không phải dễ đâu. Mình có đương đầu với hôn trầm, thùy miên, mình đương đầu với vô ký, mình đương đầu với bệnh khổ, mình mới biết nó khó chứ không phải dễ. Nói, Thầy thì nói dễ vậy đó nhưng khi mà đương đầu với nó, chống với nó, không phải là chuyện dễ đâu.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

664- KINH ĐỊA TẠNG

  664- KINH ĐỊA TẠNG (01:23:39)  Phật tử  7: Kính bạch Thầy! Con xin hỏi, khi thân người vừa mới mất thì sẽ thác sanh vào một cõi lành hoặc ...