Thứ Sáu, 22 tháng 3, 2024

655- COI NGÀY GIỜ TỐT XẤU LÀ MÊ TÍN DỊ ĐOAN

 

655- COI NGÀY GIỜ TỐT XẤU LÀ MÊ TÍN DỊ ĐOAN, PHI ĐẠO ĐỨC, CẦN PHẢI TỪ BỎ

(00:02:31) Bởi vậy Thầy dạy đệ tử, người cư sĩ Phật giáo phải đúng như lời của Phật dạy, không thể làm sai, vì vậy Phật giáo mới còn trong thế gian. Nếu chúng ta đụng đâu cúng dường đó, miễn là chúng ta cúng dường với sự trao đổi mê tín bằng cách này, bằng cách khác như: cúng sao, cúng hạn, coi sao, bói quẻ, coi ngày tốt xấu. Rồi quý vị cúng dường như vậy thì cuối cùng quý vị được cái gì? Được phước cái gì?

Trong khi quý vị đã bị mê tín, bị lường gạt bằng những cái hình thức mê tín. Trong khi quý vị làm cái nhân ác, mà bây giờ quý vị coi cất cái nhà này, cái ngày tốt, mà quý vị làm ác thì mai mốt cái nhà này lửa cháy hay hoặc là nước trôi. Thì quý vị nói: "Tôi sao coi ngày mà lại cái nhà tôi lại xảy ra như vậy?".

Thật sự ra có phải là những cái người mà đang hiện có những nhà cửa bị bão lụt, bị sập, bị đổ, có phải họ có coi ngày không? Có chứ làm gì mà dân Việt Nam mình khỏi coi ngày, thế mà sao cũng bị sập, bị đổ vậy, phải không? Quý vị hiểu không?

Bây giờ trong thành phố chúng ta có cất cái nhà cũng phải coi ngày, coi giờ. Nhiều người bây giờ Thầy nói thật sự ra vẫn còn cái mê tín điều đó nữa. Mà trong khi hành động thiện ác của chúng ta, nó mới bảo vệ được của cải, tài sản của chúng ta khi chúng ta làm thiện. Còn chúng ta làm ác, thì dù bây giờ chúng ta có coi ngày giờ tốt xấu gì, thì cái sự việc đó nó sẽ xảy đến chúng ta do cái nhân quả thiện ác của chúng ta. Chứ đâu phải ngày giờ mà định được cái sự giàu sang đó cho chúng ta được sao? Thế cho nên vì vậy đó là hình thức mê tín, chúng ta cần dẹp những cái điều đó đi.

Chúng ta phải tin tưởng rằng không phải ngày giờ tốt xấu đó mà làm nên sự nghiệp đâu, mà chính hành động thiện ác của chúng ta làm nên sự nghiệp. Vì vậy đứng trong góc độ Phật giáo Thầy khuyên quý Phật tử đừng nên tin những cái điều đó, mà phải làm đúng đắn.

(00:04:08) Còn đối với cái sự ma chay chúng ta biến thành cái sự mê tín, cầu siêu linh hồn của ông cha chúng ta thì hãy biến thành cái lòng hiếu hạnh của chúng ta. Rước một cái ông thầy chùa đến mà tụng kinh, do cái lòng hiếu chúng ta để làm cho nó ấm cúng được cái ma chay của gia đình của chúng ta, mẹ cha chúng ta.

Nhờ như vậy chúng ta nghe tiếng tụng niệm đó, nó làm cho tâm hồn chúng ta thanh thản, an lạc, trong khi mà mất mẹ, mất cha. Nó làm cho cái nguồn an ủi cho tâm hồn của chúng ta. Chứ sự thật ra linh hồn cha mẹ mình còn ở đâu mà đi siêu sanh Tịnh Độ. Thì quý vị phải biến những cái hành động đó để trở thành cái hành động đạo đức của chúng ta, đối xử với cái tình nghĩa hiếu hạnh của chúng ta khi một người con mất mẹ, mất cha thì như vậy nó có nghĩa lý.

Còn quý vị nghĩ là ông thầy tụng kinh đó là vong hồn mình siêu sanh Tịnh Độ, cha mẹ mình được về Cực Lạc. Điều đó là một điều mơ hồ, huyễn hoặc chứ không thật. Cha mẹ mình làm ác trong thế gian này, làm sao mà sanh được về Cực Lạc được, cho nên đâu phải là làm thiện.

Nếu mà ông ta đã làm thiện thì đâu cần gì phải cầu siêu, phải không? Quý vị phải hiểu, mà phải hiểu bằng cái trí tuệ như vậy mới là đúng nghĩa của đạo Phật, mới gọi là trí tuệ, chứ nếu mình hiểu sai thì nó đâu có đúng nghĩa đâu.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

664- KINH ĐỊA TẠNG

  664- KINH ĐỊA TẠNG (01:23:39)  Phật tử  7: Kính bạch Thầy! Con xin hỏi, khi thân người vừa mới mất thì sẽ thác sanh vào một cõi lành hoặc ...