162- DÙNG TRI KIẾN GIẢI THOÁT XẢ HẾT CÁC TƯỞNG
Tu sinh: Con xin hỏi! Bạch Thầy là, vậy
khi mình tu mà nó bị vào ức chế đó… Không cần phải tu nó nữa mà … là như thế
nào Thầy?
(1:14:48) Trưởng
lão: Nó cứ rớt ở trong cái chỗ ức chế con phải không? Thì bắt đầu con
thay đổi oai nghi, đi, đứng…
Tu sinh: Ngồi vô là nó, đứng nó cũng bị…
Trưởng
lão: Đứng con đừng
có nghỉ ngơi…
Tu sinh: Dạ đi nó cũng bị… Không có hướng
tâm nó cũng vô!
Trưởng
lão: Như vậy là
con tác ý thôi. Con tác ý con xả cái trạng thái nó vô. “Ra! Ở đây không
phải chỗ mày, đi!”
Tu sinh: Bạch Thầy cái… mình phải giữ một
thời gian nó mới…
Trưởng
lão: Con tập
nó, xả nó, tác ý xả nó đi cho hết, để cho mình tập lại bình thường, hạn chế đừng
có vô! Bởi vì hồi nào tới giờ con bị ức chế nó hay vô cái trạng thái đó, cho
nên vì vậy mà bây giờ con xả lại bình thường.
Bởi vì ở đây
dùng cái tri kiến, dùng cái tri kiến giải thoát con để… . Rồi
bắt đầu con không chấp nhận làm những cái bị sanh, bị già, bị chết này. Từng
cái tâm niệm bị sanh, bị già, bị chết này không chấp nhận nó thì mấy con sẽ đạt
được!
Ngồi chơi,
đâu có làm gì đâu cho nó cực khổ. Mà hễ nó nhích vô đó, nó nhích nhích vô đó,
mà nó vô nó ôm vô một cái… nào đó thì xả nó ra đi. Rồi mấy con để tự nhiên coi
nó… chứ còn đừng có để cho nhích rồi mình mới, nhích nhích vô đó, nó vô trong
đó rồi cái bắt đầu nó lặng. Nó lặng thì đến khi nó thay thế cái tưởng.
Bởi vì cái
biết của cái tưởng với cái biết của ý thức nó gần kề. Cái này nó im lặng, cái ý
thức nó im lặng một lúc thì cái tưởng thức nó chen vô đó. Thành ra các con thấy
im lặng, nhưng mà rồi khi mà nó có những hiện tượng xảy ra thì mới biết là mình
bị tưởng, chứ còn chưa có gì thì chưa có biết được. Hoặc là nó lải nhải nó nói
gì ở trong đầu con đó, mới biết là pháp tưởng.
(1:16:29) Còn
nó im lặng… thì mấy con biết, nó rớt trong Không Vô Biên Xứ mấy con cũng không
biết nữa. Chừng nào mấy con tỉnh lại, nãy giờ…
Cho nên những
cái này đều cố gắng mà xả ra. Bởi vì… , nghĩa là những người nào mà bị tưởng…
Đó.
Rồi, bắt đầu
bây giờ còn hỏi gì nữa không? Hết rồi phải không? Cố gắng xả ra hết các tưởng.
Mấy con bây giờ… cố gắng xả ra hết, thì nó hết.
Còn gì nữa
không? Rồi, bắt đầu…
Tu sinh: Thưa hỏi
Trưởng
lão: Cái bài
Thánh Cầu phải không? Rồi rồi, được rồi…

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét