171- BỐN ĐỊNH TƯỞNG
Trưởng
lão: Đó, chứ không
phải dễ đâu. Còn cái Diệt Thọ Tưởng Định, bởi vì nó tưởng. Con thấy ở trong này
nó có cái tưởng mà, bốn cái loại định tưởng, con biết bốn cái loại tưởng định.
Phật tử: Dạ.
Trưởng
lão: Không Vô Biên Xứ
tưởng, Thức Vô Biên Xứ tưởng, Vô Sở Hữu xứ Tưởng, Diệt Thọ Tưởng Định.
Phật tử: Dạ.
(09:31) Trưởng
lão: Đều là hoàn toàn là (tưởng định). Cái Diệt Thọ Tưởng Định này diệt cái
tưởng của mình, diệt cái tưởng của mình để đi vào cái chỗ bất động tâm của nó.
Nhưng mà diệt cái tưởng, mà không khéo thì cái tưởng nó không có, thì mình lọt
vào trong cái không tưởng mà mình cứ tưởng là mình diệt tưởng, cái này nó dễ lắm.
Khi mà mình
biết Diệt Thọ Tưởng Định này thì mình phải có "Tứ Thần Túc, Định
Như Ý Túc". Bởi vì cái Định Như Ý Túc là cái ý thức của mình nó làm chủ,
nó bảo mình Diệt Thọ Tưởng Định. Cái tưởng nó diệt. Chứ còn khi không mà mình
muốn nhập cái định tưởng thì mình sẽ rớt trong không tưởng.
Phật tử: Dạ.
Trưởng
lão: Thấy không, con
hiểu chỗ đó không?
Phật tử: Dạ, dạ con hiểu.
(10:01) Trưởng
lão: Nghĩa là bây giờ con chưa có cái Tứ Thần Túc, mà có Tứ Thần Túc thì
tâm con phải thanh tịnh trên Tứ Niệm Xứ. Cái tâm bất động, mà khi trên Tứ Niệm
Xứ tâm bất động tức là Chánh Niệm đó. Bởi vì Tứ Niệm Xứ là Chánh Niệm mà.
Phật tử: Dạ.
Trưởng
lão: Mà nó ở trên
Chánh Niệm thì luôn nó có niệm bất động, mà khi nó có niệm bất động nó suốt 7
ngày đêm thì nó có đủ Tứ Thần Túc, mà nó có đủ Tứ Thần Túc thì Tuệ Như Ý Túc là
Tam minh chứ gì?
Mà Định Như
Ý Túc thì nhập Tứ Thiền chứ gì? Mà nhập diệt, nhập bốn cái định tưởng này nó nhập
dễ dàng. Diệt Thọ Tưởng Định nó nhập cũng dễ. Bởi vì nó có "Định
Như Ý Túc" rồi, tức là định như ý muốn. Con hiểu không?
Phật tử: Dạ, con hiểu.
Trưởng
lão: Nó truyền lệnh
vô, mà mình chưa có được ở trên Tứ Niệm Xứ tâm bất động thì không làm sao có.
Cho nên đừng có nhập định. Nhập định là bị tưởng không. Bởi vì mình lọt trong
tưởng, ý thức nó dừng lại. Tưởng nó hoạt động.
Phật tử: Dạ.
Trưởng
lão: Tưởng nó hoạt động.
Cho nên cái sai này là hầu hết các Sư, các Thầy.
Phật tử: Con muốn bạch Thầy. Con hỏi cái đó
nó về Chánh định hay Tà định.
Trưởng
lão: Coi như là bây
giờ đó, cái ý thức của mình chưa có giữ được cái tâm bất động là Tà định hết.
Cho nên cái Diệt Thọ Tưởng Định là cái tên Diệt Thọ Tưởng Định. Mà trong khi đó
mình nhập sai. Diệt thọ tưởng định không đúng. Mình nhập diệt thọ tưởng định bằng
cái định không tưởng thì mình bị lọt trong tưởng.
Còn mình nhập
Diệt Thọ Tưởng Định bằng Định Như Ý Túc là đúng. Nhưng mà tâm con chưa bất động.
Chưa ly dục, ly ác pháp làm sao bất động trên Tứ Niệm Xứ được. Cho nên cái gốc
của nó là ly dục, ly ác pháp.
Phật tử: Dạ.
Trưởng
lão: Mà ly dục, ly
ác pháp thì đầu tiên con phải phòng hộ: Mắt, Tai, Mũi, Miệng, Thân, Ý. Chứ con
không phòng hộ được nó thì làm sao con ly dục. Nó cứ lôi con hoài làm sao con
ly. Con phải hiểu biết được cái đó.
Phật tử: Dạ! Mọi lần Thầy có nói, cái vụ mà
nhập Diệt Thọ Tưởng Định, chỉ dành cho những cái người nào muốn để cái xác lại.
Nhập cái diệt đó, để mà giữ, giữ cái thân xác hoặc là vô trong núi gì đó, rồi bỏ
xác ở đó, để dành xác.
Trưởng
lão: Cái đó là nó giữ
cái xác con.
Phật tử: Dạ.
Trưởng
lão: Nó nhập "Diệt
Thọ Tưởng Định" nó diệt luôn cái tưởng, ý thức nó bị diệt, tưởng
cũng bị diệt luôn. Nó ở trong cái định cho nên cái thân nó giữ như Ngài Vũ Khắc
Minh, Vũ Khắc Trường.
Mà thật sự
ra quan sát, nghiệm lại thì cái thân của Vũ Khắc Minh, Vũ Khắc Trường là nhập
vô Không Vô Biên Xứ Tưởng chứ không phải Diệt Thọ Tưởng Định.
Phật tử: Dạ.
Trưởng
lão: Con đọc lại
trong kinh Phật. Diệt Thọ Tưởng Định nó giữ cái xác. Cái người của mình không mất
miếng da nào hết.
Phật tử: Dạ.
(12:16) Trưởng
lão: Không còn phải bộ xương. Còn ông Vũ Khắc Minh, Vũ Khắc Trường thì còn
bộ xương, chứ không phải con người sống. Còn Diệt Thọ Tưởng Định như người sống
con, cái định đó, bây giờ con như vậy, con ngồi thì da thịt nó còn y như vậy,
nó không hao mòn.
Phật tử: Dạ.
Trưởng
lão: Mặc dù là cả
ngàn năm.
Phật tử: Dạ, nói như vậy để chừng nào mà cái
vị đó muốn sử dụng lại cái xác thì sử dụng lại.
Trưởng
lão: Ừ, sử dụng lại
được, nó sài được lại.
Phật tử: Dạ.
Trưởng
lão: Cho nên vào cái
đó nó không còn không gian, thời gian của nó nữa con.
Phật tử: Dạ.
Trưởng
lão: Đó. Cho nên vì
vậy mà coi như trong cái hiện tại, chứ không còn quá khứ, vị lai. Diệt Thọ Tưởng
Định.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét