Thứ Năm, 11 tháng 1, 2024

173-VÀO CÕI TƯỞNG ĐỘ TỪ TRƯỜNG THIỆN

 

173-VÀO CÕI TƯỞNG ĐỘ TỪ TRƯỜNG THIỆN

(24:06) Liên Tâm: Dạ cái điều thứ hai nữa là con muốn thưa Thầy, con băn khoăn thắc mắc cái chỗ là khi mà đức Phật độ mẹ mình, là khi đức Phật nhập vào cõi tưởng của đức Phật để mà độ mẹ, thì như vậy lúc đó mẹ ở trong cái từ trường thiện ở trên cõi trời là từ trường thiện. Thì như vậy là khi không còn cái thân người nữa, chỉ là cái từ trường thiện thôi, thì như thế nào để mà mẹ Ngài tu tập, để mà để đạt được giải thoát? Là cái điều thứ nhất.

Cái thứ hai nữa là trong thời gian mà đức Phật nhập diệt, trong kinh đức Phật nhập để độ mẹ mình. Thì trong kinh có dạy rằng là lúc đó thì một số chúng Tỳ Kheo cũng như là vẽ lại hình của đức Phật, thì thấy như vậy là đức Phật vẫn ngồi đó mà vẽ lại hình đức Phật. Thì như vậy cái nào đúng? Cái nào sai?

Trưởng lão: Sự thật ra khi đức Phật tu chứng rồi đó con, thì đức Phật nhớ công ơn của mẹ mình sinh. Mà khi bà mẹ sinh có mấy bữa thì mẹ chết rồi. Nhưng mà nhờ cái duyên mà sinh đức Phật, tức là cái duyên thiện, cho nên nó được ở cái từ trường thiện thôi. Chứ con người chết rồi nó không có linh hồn, nhưng mà cái từ trường thiện đó còn lưu lại.

Cho nên lúc bây giờ trên cái từ trường thiện đó, để mà chuyển từ cái trường thiện đó đi đến cái từ trường mà Tâm Vô Lậu. Bây giờ mấy con ngồi đây, cái Tâm Vô Lậu, nó có cái từ trường thiện của Tâm Vô Lậu, mấy con.

Cho nên đức Phật đến đó để độ mẹ mình, độ cái từ trường thiện. Tức là khi mà chúng ta làm một hành động đưa tay, Thầy đưa tay như thế này, thì cái hành động này nó phóng ra cái từ trường, nó lưu lại trong không gian. Thầy nói, lời nói nó cũng phóng ra ở trong không gian con, chứ không phải là cái linh hồn.

Cho nên khi đức Phật nói, khi mà muốn độ cái từ trường đó thì đức Phật dùng cái tưởng, thì đã thấy những cái từ trường đó, tức là cái hình ảnh cũ của người mẹ, con hiểu không? Cái hình ảnh nó lưu lại trong không gian. Cũng như hiện giờ đức Phật đã tịch hơn 2500 năm rồi, nhưng mà cái hình ảnh của đức Phật hiện giờ nó không những ở bên Đất nước Ấn Độ, mà nó khắp cùng ở trên hành tinh của chúng ta. Cho nên ngồi đâu thì chúng ta, Thầy vẫn thấy được cái hình ảnh đó. Dùng Tam Minh là thấy được mà, con hiểu không?

(26:15) Cho nên đức Phật dùng Tam Minh để mà độ mẹ mình, bằng cách vào trong cái từ trường tưởng thiện này, con hiểu không? Để dẫn dắt cái từ trường thiện này. Từ cái thiện này nó sẽ bước qua một cái giai đoạn là Tâm Bất Động, cái từ trường bất động. Do đó cuối cùng vào Niết Bàn, con hiểu chỗ đó chưa?

Bởi vì đây với cái ý thức của chúng ta mà nhận ra cái chỗ này, nó khó. Mà ngôn ngữ để mà diễn tả nó từ cái hình ảnh bây giờ cũng khó. Bây giờ làm sao mà hiện giờ mình ngồi đây, mà bây giờ mấy con, cách đây sau đây một tháng, cái hình ảnh của mấy con ngồi đây vẫn còn, đâu mất được. Đó là cái từ trường vẫn còn mà, cái hình ảnh đó. Đó là cái từ trường thiện đó con, con hiểu không?

Liên Tâm: Vậy là từ trường thiện, đức Phật mới độ qua cái từ trường thiện đó.

Trưởng lão: Qua từ trường đó để dẫn dắt cái hình ảnh đó đi vào cái Tâm chỗ Bất Động, con hiểu không?

Cũng như bây giờ, con quỳ con xin Thầy, cái từ trường thiện, con xin Thầy có đó. Nhưng mà bây giờ con chết đi rồi. Thầy sẽ lấy cái từ trường đó, Thầy dẫn con đi vào cái chỗ bất động. Phải có cái lực của Tuệ Như Ý Túc mới có thể làm được cái chuyện này con. Còn không thì không thể độ được, mà nó có duyên con.

Liên Tâm: Còn hình vẽ của đức Phật lúc đó thì cái đó là kinh sách đặt thêm.

Trưởng lão: Kinh sách đặt thêm con, người sau người ta đặt thêm.

Liên Tâm: Chứ đâu phải là ở dưới là đức Phật đi độ mẹ và dưới này phải vẽ hình ảnh này.

Trưởng lão: Không có đâu! Người ta đặt thêm, làm gì mà người ta vẽ được cái điều đó con!

Liên Tâm: Dạ! Thêm một điều nữa là cái Bát Kỉnh Pháp là điều đặt thêm, là tám điều cung kính của Ni đối với Tăng là điều đặt thêm hay là do đức Phật đặt?

(28:00) Trưởng lão: Nói chung là hầu hết Bát Kỉnh Pháp cũng là tốt. Nhưng mà các Tổ đặt thêm để khép cái người nữ. Bởi vì cái tinh thần trong cái thời phong kiến đó thì người ta trọng nam, mà khinh nữ mà. Người ta đặt, người ta khép người nữ rất là đau khổ, tội lắm con! Không phải ông Phật vậy đâu. Ông Phật rất bình đẳng à con. Ông Phật đã nhìn thấy người nữ như người nam đều tu chứng Vô Lậu được mà. Cho nên đức Phật không có làm cái khó cho mấy con đâu! Tại người sau, cái tinh thần các Tổ đó người ta có cái hình ảnh trọng nam khinh nữ, người ta mới đẻ ra những cái Bát Kỉnh Pháp.

Nhưng mà Bát Kỉnh Pháp cũng tốt, để làm cho mình hạ mình, khiêm mình xuống. Tốt chứ không phải xấu, nhưng mà nó quá, nó làm mất cái giá trị của người nữ, mấy con.

Coi người nam quá trọng, đưa Bát Kỉnh Pháp, Thầy thấy Phật pháp nó bình đẳng, mà đến đỗi mà người nữ phải hạ mình như vậy sao? Một chú tiểu Sa Di mới vô tu thôi, mà bắt một cái người mà Tỳ kheo Ni phải đánh lễ thì thầy có giá trị chỗ nào? Nó có công bằng không? Thầy đâu chấp nhận được cái điều đó con. Cho nên Thầy quan sát, Phật không đặt mà các Tổ đặt ra. Ảnh hưởng của phong kiến Vua chúa, cho nên các Tổ ngồi trên cao, phật tử phải đảnh lễ ở dưới, chứ không có được mà ngang. Đó là cái hình ảnh của phong kiến mấy con. Thầy nói ở đâu, trong cái giai đoạn nào, nó chịu ảnh hưởng của giai đoạn đó.

Liên Tâm: Dạ thưa, con còn cái cuối cùng nữa là cái vụ án của ngài Ca Diếp mà xử A Nan, thì cái đó cũng là đặt thêm hay là có sự thật ?

Trưởng Lão: Đặt thêm con! Đặt thêm! Bởi vậy người sau này nó thêm, không đúng. Thậm chí như ông A Nan mà chỉ có vá cái y của Phật thôi, mà chỉ có dùng cái chân đạp cho thẳng để mà mạng trở lại thôi mà cũng bắt tội. Đặt thêm! Cái công lao đó mà nói không cung kính Phật. Trời đất ơi! Làm cái y lành cho Phật mặc, thì trong cái hành động làm đó mà nói là không cung kính là sao? Ông A Nan là người tôn trọng Phật lắm à con. Ông theo ông hầu Phật, không bao giờ để Phật có buồn phiền gì ông ta. A Nan là người tốt đó con.

(30:24) Phật tử: Thưa Thầy? Bao lâu nay thường thường ban đêm yên tĩnh con ngồi thiền mấy năm. Nhưng mà ngồi thiền theo cái lỗi cũng như là tập thể dục vậy thôi, hít vô thở ra để có sức khỏe vậy thôi. Cũng có niệm Phật. Nhưng từ ngày đọc kinh sách của Thầy, thì con chuyển qua ngồi bất động, nhưng ngồi thẳng lưng rồi cũng tác ý hai câu. Một câu “Ly dục ly ác pháp, tâm như đất, ly tham sân si cho thật sạch!” với lại “An tịnh thân hành, tôi biết tôi hít vô. An tịnh thân hành, tôi biết tôi thở ra. Mỗi lần tác ý như vậy, thở vô, thở ra 5 lần. Năm lần rồi nghỉ. Rồi tác ý làm nửa giờ như vậy, ban đêm làm nửa giờ rất là yên tĩnh. Bữa nay thêm cái nữa, Thầy nói “Tâm bất động thanh thản an lạc vô sự” mấy cái đó tối mình tác ý tiếp tục, như vậy được không Thầy?

Trưởng lão: Được, tiếp tục được và đồng thời lưu ý cái chỗ này, cảm nhận được cái hơi thở ra, hơi thở vô mà cảm giác toàn thân để đi vào Tứ Niệm Xứ con.

Phật tử: Trong sách nói rằng cảm giác hơi thở ra, hơi thở vô ở nhân trung.

Trưởng lão: Sau đó rồi bắt đầu cái mình xả ra, mình mới cảm nhận toàn thân để mình tiếp tục mình đi qua Tứ Niệm Xứ, đi vào cái chỗ tâm giải thoát, con.

Phật tử: Bây giờ chưa dám tới cái đó.

(32:16) Trưởng lão: Chưa! Mình mới trụ chỗ này để cho nó bất động cái đã. Nhiếp phục cho được, rồi sau đó mới xả ra để cho ở trên Tứ Niệm Xứ. Từ ở trên Tứ Niệm Xứ con thấy nó nhẹ nhàng, nó an lạc lắm. Từ từ rồi tập, đầu tiên đặng nhiếp phục ở đây cho được. Như vậy tốt rồi con, ráng tập. Mấy con tập nó vào cái chỗ Tâm Bất Động đó đó, Tâm Vô Lậu đó.

Phật tử: Cho con hỏi, ví dụ như lúc đức Phật độ mẹ, mà Thầy nói là do từ trường thiện nó vẫn tồn tại. Như vậy thì, sau khi mà con người đó chết thì từ trường đó tồn tại, nhưng mà nếu mà đức Phật không dẫn nó vào, không độ, thì chuyện gì sẽ xảy ra với từ trường đó?

Trưởng lão: Nếu mà cái từ trường ác thì nó tiếp tục tái sinh luân hồi con. Cũng như mình tham sân si mình chưa hết. Còn cái này, nó từ trường thiện, nó giữ gìn được mười cái điều lành, cho nên nó từ trường thiện. Cho nên nó luôn luôn nó ở trong đó, không có tương ứng với ai được, nó không tái sinh. Cho nên nó còn ở đây. Cho nên vì vậy đức Phật độ, là dẫn dắt cái từ trường từ chỗ thiện này đi vào cái chỗ bất động. Từ cái chỗ thập thiện này mà đi vào chỗ này nó dễ lắm mấy con!

Phật tử: Nếu mà đức Phật không độ như vậy thì cái từ trường nó tồn tại hoài?

Trưởng lão: Nó chỉ ở trên không gian này, nó thiện nó thôi chứ nó không biết đường nó đi nữa. Còn bây giờ Thầy dạy mấy con giữ năm giới, mấy con giữ thập thiện đi, rồi bắt đầu mấy con biết giữ cái Tâm Bất Động. Khi mấy con chết, cái tưởng của mấy con nó sẽ sử dụng nó đi, cái từ trường nó dẫn đi vô. Đi vô cái chỗ Tâm Vô Lậu, Tâm Bất Động đó con.

(33:59) Phật tử: Con nhớ con có đọc một bài của Thầy trên trang Nguyên Thủy Chơn Như. Giống như là cái việc tồn tại của từ trường, nó liên hệ với lại cái thân xác không được bị hủy hoại, thì cái từ trường đó nó mới nương theo cái thân xác sau khi chết không bị hủy hoại? Vì từ trường nó mới tồn tại.

Trưởng lão: Không phải con. Cái từ trường thì nó tồn tại, nó luôn luôn nó ở. Nhưng mà cái thân xác nó còn, thì cái tưởng nó còn hoạt động. Cũng như bây giờ một người chết mà đang tu tập mà nó chưa xong, tức là chưa vào Niết Bàn được. Nhưng mà vì nó muội lược tham sân si rồi, tức là nó có cái từ trường thiện rồi, cho nên nó không tương ứng với ai được, nó không tái sinh được. Nó không tương ưng với loài vật thì nó không tái sinh được. Cho nên nó luôn luôn nó ở đây.

Nhưng mà cái người mới chết đó thì đừng có thiêu mà đem chôn đi, thì cái thân của người đó nó không bị hoại, thì cái tưởng của nó, nó tiếp tục nó tu. Cũng như bây giờ, mấy con nằm chiêm bao mấy con thấy mấy con cũng nương hơi thở, mấy con thở ra, tức là tưởng nó tu đó, con hiểu chỗ đó không? Thì khi mấy con chết thì cái tưởng nó thay thế cho cái ý thức của con, nó sẽ dùng cái tưởng nó tu. Nó tu nó tiếp tục để nó đưa cái từ trường của nó đi vào cái chỗ Tâm Vô Lậu, tức là Niết Bàn

Phật tử: Nhưng mà nếu lúc đó mà thân xác nó bị diệt thì từ trường nó cứ nằm hoài.

Trưởng lão: Sự thật ra cái thân xác con bị hủy diệt rồi mà cái từ trường thiện thì nó sẽ nằm đó đó.Nó nằm đó.

Phật tử: Như vậy thì lúc đó nó không thể tiến được nữa.

Trưởng lão: Nó không tiến nữa, bởi vì nó không biết đường con. Nhưng mà nó đã giữ được cái thiện của nó rồi thì nó có đường lối tu rồi. Cho nên khi mà nó vừa tắt thở thì nó tiếp tục cái tưởng nó tu tới, nó không mất con.

Phật tử: Ý con là sau khi tắt thở thì từ trường thiện nó vẫn còn, nhưng thân xác nó bị diệt thì sao? Vì có rất nhiều người họ tu tập, nhưng mà người nhà họ không biết được.

Trưởng lão: Ví dụ như bây giờ Thầy đặt vấn đề cho con thấy rõ nè. Như mẹ đức Phật chết trước khi đức Phật chứng đạo mà, có phải không? Nhưng mà nhờ từ trường thiện, cho nên Bà ở trong cái trạng thái nó không có đi tái sinh. Nó không tương ứng, nó không tái sinh, cho nên nó luôn luôn, nó ở đây.

Cho nên khi đức Phật tu chứng rồi thì Ngài mới dùng được cái Tuệ Tam Minh mới quan sát, mới thấy mẹ mình ở trong cái từ trường thiện chứ? Chưa có Tam Minh thì làm sao mà thấy được phải không? Thấy được thì Ngài mới sử dụng cái lực tu tập của mình để mà đưa dắt cái từ trường thiện này đi vào cái Niết Bàn.

Còn các con mà sử dụng được cái thiện này, mà con ở trong cái từ trường mà thân con không còn nữa, thì có vị Thầy con sẽ đến đó giúp con. Cái vị thầy mà dạy con tu tập đó, chứ khi không mà con không biết thì con cũng không có từ trường thiện được đâu. Có cái người dạy con.

Phật tử: Có người tới dẫn dắt.

Trưởng lão: Có người dẫn dắt. Nó sẽ dẫn dắt, nó dẫn dắt bằng cách nó chỉ hướng tâm, hướng tâm. Nó dùng cái lực nó hướng tâm, thì cái từ trường này nó sẽ bất động. Bởi vì từ thiện nó đi vào bất động, nó dễ lắm. Trước khi mà mấy con tu mà để mà giữ cái Tâm Bất Động Thanh Thản, Tâm Vô Lậu chứ gì, thì mấy con phải giữ giới. Chứ mấy con không giữ giới, mấy con không vô đó được. Ít ra mấy con phải giữ 5 giới, rồi kế đó là phải giữ 10 giới, phải ăn ngày một bữa. Chứ mà ăn ba bữa thì thôi thôi cái chuyện đó không vô nổi. Con hiểu chưa?

Bởi vì đức Phật nói Giới rồi mới Định, mới Tuệ. Mà giới mà không xong thì làm sao vô được cái Tâm Bất Động, mà Tâm Bất Động là Định đó con, cái chỗ đó đó. Cho nên vì vậy mà bây giờ mà con được ở chỗ từ trường này, ít ra con có ông thầy giỏi lắm rồi đó. Thầy dạy con con mới giữ được nó nè.

(37:21) Bây giờ thí dụ như Thầy dạy mấy con này, mấy con về mấy con muội lược được tham sân si, mấy con chết là có duyên với Thầy rồi đó, Thầy không bỏ đâu. Thầy phải đến Thầy quan sát thấy cái từ trường người đó chết rồi. Mà giờ nó thiện nhờ nó muội lược tham sân si, Thầy phải đến Thầy dắt vô. Chứ không dắt, mấy con cứ ở trong cái từ trường đó sao?

Mà đã có duyên với Thầy rồi thì đâu có thể nào Thầy bỏ, các con hiểu chưa? Bây giờ mấy con nghe Thầy dạy, bắt đầu tâm của mấy con muội lược tham sân si, mấy con đâu còn giận dữ như hồi mới đầu đâu. Cho nên nó không tương ứng tái sinh. Buộc lòng mấy con bỏ thân, thì từ trường thiện nó phải nằm đó thôi.

Mà vì có vị thầy, cho nên vị thầy người ta quan sát trong từ trường chứ. Liên tục hằng ngày, người ta quan sát thấy cái người này bỏ thân rồi, phải độ cái từ trường này để đi vào Niết Bàn, chứ người ta đâu có bỏ mấy con. Cho nên phải chọn thầy mà chọn được vị thầy tu chứng thì nó đỡ, mà vị thầy tu không chứng thì làm sao cứu mình? Con hiểu không?

Cho nên vị thầy tu chứng người ta dạy mấy con: Năm giới phải nghiêm chỉnh. Mà năm giới nghiêm chỉnh thì mấy con muội lược tham sân si. Rồi tiếp tục thì mấy con phải giữ thập giới Sa Di rồi. Lần lượt đó người ta mới dạy mấy con đi vào Tâm Bất Động được. Bởi vì ăn ngày một bữa, chỉ có 10 giới Sa Di thì mới có ăn ngày một bữa hoặc thọ Bát Quan Trai mấy con mới ăn ngày một bữa. Chớ còn không khéo mấy con đâu có biết tu tập được, phải không?

Nó có cái đường lối, nó có cái căn bản con và phải có thầy hướng dẫn. Còn không khéo không có thầy hướng dẫn, con đến ông dạy thì con cũng ăn phi thời, cũng này nọ kia. Giới luật cũng nói năm giới, con nói làu làu chứ con không giữ trọn gì hết. Cuối cùng thì làm sao mà có cái từ trường thiện được? Thì phải tương ưng đi tái sinh rồi, con chết thì phải tái sinh. Không thể nào mà nói không được.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

664- KINH ĐỊA TẠNG

  664- KINH ĐỊA TẠNG (01:23:39)  Phật tử  7: Kính bạch Thầy! Con xin hỏi, khi thân người vừa mới mất thì sẽ thác sanh vào một cõi lành hoặc ...