207-KHÔNG KHÉO SẼ LỌT VÀO KHÔNG TƯỞNG
(41:16) Khi
lúc bấy giờ tâm bất động, thanh thản, an lạc, vô sự, chúng ta biết nó ở đâu
không? Chứ đâu phải ở khơi khơi. Nó trên thân của nó, cho nên nó bất động,
thanh thản, an lạc, vô sự là nó thấy hơi thở. Mà nếu nó chỉ còn biết duy nhất
hơi thở là nó dùng hơi thở ức chế ý thức là sai; nó không đi sâu được nữa mà nó
lọt trong thế giới Tưởng, Không Tưởng. Cho nên có nhiều người dùng hơi thở để
tu tập, để hoàn toàn ý thức không khởi vọng tưởng thì người đó lọt trong Không
Tưởng. Bởi vì ý thức không có thì nó phải lọt trong không tưởng chứ sao! Tưởng,
Không tưởng nó đâu phải không như vậy cho chúng ta đâu, vô đó mười sáu loại tưởng
xuất hiện. Ngồi không nó không có ý thức, nó không còn hoạt động nữa thì thế giới
Tưởng xuất hiện.
Một là chúng
tôi thấy cảnh giới Cực Lạc đầy vườn. Hai là thức chúng ta thấy được trạng thái
Không của nó gọi là Phật tánh. Chúng ta sẽ thấy được Phật tánh mà, bởi vì bởi
vì trong kinh pháp Bảo Đàn Ngài Huệ Năng dạy: “Chẳng niệm thiện niệm
ác, bản lai diện mục hiện tiền”. Đầu chúng ta không còn niệm nữa thì “bản
lai diện mục hiện tiền”, bản lai là Phật tánh, “kiến tánh thành Phật”,
đó là Thiền tông của mình. Ý thức dừng tức là bắt buộc dừng, còn đạo Phật dạy
chúng ta không dừng ý thức, “ý làm chủ, ý tạo tác, ý dẫn đầu các pháp”.
Cho nên chúng ta muốn nhập Định nào đều qua ý của chúng ta chứ không phải ngồi
hết vọng tưởng là thiền định.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét