243- LINH HỒN KHÔNG CÓ
(34:13) Trưởng
lão: Cho nên, hôm nay được nghe lời Thầy dạy, phải tự cứu mình. Có một
số người đã được nghe Thầy dạy, hôm nay đã trở thành những người thiên cổ rồi.
Mà nghe thì nghe nhưng không làm chủ sanh, già, bệnh, chết, thì phải tiếp tục
tái sanh luân hồi, làm sao tránh khỏi được! Còn khi mình làm chủ rồi, muốn chết
hồi nào chết, làm sao mà tương ưng mà tái sanh luân hồi được!
Cũng như, từ
lâu người ta nghĩ rằng con người có linh hồn, nhưng mà cuốn sách Thầy đã dạy,
Thầy viết tập sách Thầy nói: “Không có linh hồn” làm đảo lộn thiên hạ hết.
Các con thấy không?
Tại vì, người
ta không hiểu linh hồn ra như thế nào, rồi người ta cứ tưởng tượng nó ra linh hồn,
chứ thật sự linh hồn là cái gì? Đức Phật nói trong thân chúng ta là Thân Ngũ Uẩn:
Sắc - Thọ - Tưởng - Hành - Thức. Khi thân này hoại diệt thì năm uẩn hoại diệt
không còn. Lời ông Phật dạy rõ ràng mà! Vậy mà, người ta tin rằng thân này có
linh hồn.
(35:40) Trước
thời đức Phật, Bà La Môn ngoại đạo đã xây dựng 33 cõi Trời. Khi đức Phật tu chứng,
ngài nói: “33 cõi Trời là tưởng tri, chứ không phải liễu tri”, thế giới
tưởng của mấy người tưởng tượng ra, có đâu! Ông Phật quá mạnh, đập thẳng tay.
Cho nên, “Những
Lời Gốc Phật Dạy” - bốn tập sách này, người nào nói Thầy sai, tức là nói ông Phật
Thích Ca sai. Thầy đâu dạy ngoài lời của Phật Thích Ca. Những điều mà Thầy biết,
Thầy thấy, mà chính bản thân Thầy Thầy chưa nói ra cho ai biết hết. Còn cái mà
Thầy nói là của Phật Thích Ca nói. Cho nên mấy con thấy, bây giờ người nào nói
Thầy sai, là người đó nói ông Phật Thích Ca sai.
Còn cái mà
Thầy biết, Thầy tu Thầy biết như thế nào, Thầy chưa bao giờ nói ra. Thầy biết rằng
Thầy bây giờ trong cái thời của Thầy Thầy có nói ra, thì mấy con nói thế này thế
khác: “Ờ, Thầy nói vậy không có”, nhưng mà không ngờ rằng Thầy không có thiếu
trí tuệ như vậy đâu.
Cho nên, “Những
Lời Gốc Phật Dạy” là vì ông Phật dạy như vậy. Thầy lấy những lời gốc đó, mà Thầy
chỉ thẳng rằng những lời mà trong kinh Đại thừa sai lời Phật không dạy như vậy,
thì rõ ràng là Thầy đã chỉ thẳng rồi, thì mấy con thấy quá cụ thể rõ ràng. Cái
sai của Phật giáo phải vạch ra cho người ta biết chứ. Có người nói với Thầy như
thế này: “Thầy cứ dạy cái đúng của Thầy đi, đừng có nói cái sai của người ta”.
Thầy không nói thì ai biết cái sai?
Cũng như, một
người thấy mình làm lỗi, cái người mà chỉ cho chúng ta biết cái lỗi của mình,
là cái người ơn của chúng ta. Trái lại chúng ta vì bản ngã, cho người chỉ lỗi
mình là cái người đó xấu, đó là sai!

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét