321- NÓI ĐIỀU MỌI NGƯỜI KHÔNG HIỂU ĐƯỢC LÀ NÓI LÁO
(40:43) Phật
tử Thạch: Mô Phật. Dạ xin phép Thầy cho con hỏi câu hỏi như thế này. Tức là
trong một cái bài pháp mà thầy Chân Quang nói chuyện cho đại chúng thì thầy nói
như thế này, tức là Đại Thừa người ta cũng có những cái hay.
Tức là giống
như ngày xưa Đức Phật nói rằng: "Điều ta chứng được như lá trong rừng,
mà cái điều mà ta nói cho các con, ta dạy cho các con như lá ta nắm trong
tay!" Như vậy phải chăng là những gì mà Đức Phật thuyết chỉ có một
phần thôi, mà còn rất nhiều cái mà Đức Phật chưa nói?
Vậy thì có
phải là các Tổ đã nói ra những điều mà Đức Phật chưa nói hay không? Xin Thầy chỉ
dạy.
(41:24) Trưởng
Lão: Bởi vì cái trình độ của các Tổ không thể hơn Phật được mà dám nói cái
điều mà Phật đã chứng, thì đó là nói sai hết. Phải không?
Bởi vì mình
chưa chứng như Phật mà mình dám nói như Phật, mình nói cái điều mà Phật chưa
dám nói ra. Bởi vì cái trình độ của con người lúc bấy giờ chưa có hiểu được cái
điều đó mà nói ra thì “như nói láo trong ta”, Đức Phật đã nói trong
bài kinh Tương Ưng mà.
Khi mà chúng
sanh chưa có hiểu được điều đó mà chúng ta nói, thì như nói láo. Còn chúng sanh
hiểu được, như bây giờ chúng sanh hiểu điều đó, ta nói điều đó thì chúng sanh
hiểu, ta cũng hiểu thì tức là ta không có nói láo. Còn bây giờ mọi người không
hiểu mà ta nói, tức là nói láo.
Như vậy là
các nhà Đại Thừa nói láo chớ không phải là nói thật. Bài kinh đó xác định như vậy
mà.
Cho nên đối
với Thầy, qua trong kinh Nguyên Thủy toàn bộ Thầy đã hiểu biết, Đức Phật đã xác
định điều này: Nếu ta nói một cái điều mà chúng sanh không hiểu, trong cái tưởng
đó mà ta nói chúng sanh không hiểu, bây giờ không có thế giới siêu hình, ta nói
có thế giới siêu hình! Phải không? Thì như vậy chúng sanh cứ mường tượng cái
đó, thì tức là ta có nói láo. Mà nói láo mà ta dẫn chúng sanh tới trong đau khổ.
Nó không thật!
(42:26) Cho
nên ở đây Đức Phật đã xác định rõ ràng. Vì vậy mà thầy Chân Quang chỉ đứng ở
trong tưởng Đại Thừa hay là chỉ kiến tưởng giải mà thôi, chớ không hay gì hết.
Nếu mà hay thì tức là phải có một sự chứng làm chủ sanh tử hơn Đức Phật chớ? Mới
hay chớ! Tại sao hay mà không có người nào làm chủ? Chỉ nói láo mà thôi.
Nghĩa là bây
giờ Đại Thừa hay thì phải cái một số người tu hơn đệ tử của Đức Phật ngày xưa,
trái lại không bằng đệ tử của Đức Phật chút nào hết. Sống phá giới, phạm giới
mà dám nói một cái điều phi đạo đức như vậy, dám nói cái điều mà Đức Phật chứng
mà không nói ra, bây giờ các Tổ nói ra, thì không phải là hay sao? Hay sao được?
Nói ra mà không làm được thì cái này là không hay đâu. Nói ra phải làm được thì
mới hay. Đó là cái…
Cho nên ở
đây thật sự ra các Tổ không đủ sức để nói. Thầy dám khẳng định cái điều này mà.
Bởi vì các Tổ chưa phải là Phật mà, còn là đệ tử của Phật mà. Làm sao dám nói
những điều mà Đức Phật chứng được?
Cho nên những
gì bây giờ, thí dụ như những gì mà Thầy nói là đạo đức cho quý vị, mà Thầy nói
xa hơn nữa là quý vị không hiểu. Thật sự ra bây giờ những cái mà Thầy hiểu thì
phải đợi cái con người của quý vị, phải hiểu đến tầm vóc đó Thầy sẽ nói. Chứ
bây giờ Thầy nói là sai.
Mà các Tổ
nhìn thấy chúng sanh ngu như thế này mà đi nói cái chuyện ở trên trời, nói lý
Bát Nhã với chúng sanh thử coi, bao giờ mà chúng ta tụng Bát Nhã, hàng ngày
chúng ta tụng: "Hành thâm Bát Nhã Ba La Mật Đa thời chiếu kiến Ngũ
Uẩn giai không". Có ai giai không không? Có phải là tưởng không?
Đem cái thế
giới tưởng mà đặt vào cái thế giới con người của chúng ta, làm sao mà con người
chúng ta tu được? Cho nên Long Thọ hay là hay cái miệng chớ đâu có hay cái gì
đâu?
Ai bao giờ,
chúng ta phải thấy rõ ràng chớ gì, ai cũng nói là Ngũ Uẩn giai không chớ gì? Mà
hàng ngày chùa nào, thầy nào cũng tụng hết. Mà bây giờ nó lại không không, mà lại
nó thêm Honda, nó cúp rồi đủ thứ hết. Rồi nó lại thêm chùa to nữa, Phật lớn nữa,
hồng chung lại nhiều nữa. Thì đó là nó thêm chớ nó đâu có không đâu? Nếu nó
không thì nó phải quét sạch hết. Phải không?
(44:16) Cho
nên cái luận của tổ Long Thọ hay chớ, nhưng mà hay của thế giới khác chớ không
phải hay của thế giới con người.
Cho nên Đức
Phật nói: Ta nói vừa đủ cho con người để tu hành, để giải thoát thôi, Ta không
nói thừa. Mà Ta nói thừa tức là Ta nói sai. Thừa là khi nào Ta nói được cái điều
mà Ta chứng, Ta sẽ nói trong cái cõi khác, không phải nói ở cõi này, vì nói cõi
này làm loạn người ta đi, người ta điên mất đi!
Cho nên
chúng ta vì cái chỗ mà Chơn không Diệu hữu, cái lý Bát Nhã của Long Thọ mà
chúng ta điên lên hết. Nhiều người giữ không riết, nó không ngơ như cây đá, nó
không riết, nó không có ra cái gì hết. Tưởng nó không thật.
Cho nên cái
chết của Tổ Sư Tử là vì Ngũ Uẩn giai không mà Tổ bị vua giết. Phải không? Vua Kế
Tân giết Tổ Sư Tử. Đó là chúng ta nghĩ rất là oan uổng. Nếu bây giờ lỡ mình nói
nó giai không mà ông vua xin cái đầu mình không chấp nhận sao? Phải chấp nhận.
Nhưng mà chấp nhận trong cái mình mù mờ, mình không biết, không biết cái lối của
mình đi. Đó là những cái Tổ mà nói luận.
Cho nên thầy
Chân Quang cũng đều luận trên cái luận của thầy để rồi đưa ra một cái, cái coi
như là hơn Phật, làm hơn Phật. Phật không dám nói mà mình dám nói là mình hơn
chứ sao? Nhưng thử hỏi bây giờ mình sống có đúng đời sống như Phật không? Nhìn
lại đời sống giới luật của mình không ra gì hết mà mình dám nói hơn Phật à?
Thầy không
dám nói hơn Phật chỗ nào, Thầy nói cái gì Phật nói, Thầy nói ra thôi. Thầy chưa
có dám nói cái gì, Thầy chỉ giải thích bấy giờ Đức Phật nói: Cái thế giới siêu
hình, ba mươi ba cõi trời, đó là tưởng tri chớ không phải liễu tri. Thầy giải
thích chữ “tưởng tri”, do cái năng lực tưởng của chúng ta tạo ra. Do chúng ta
hành động thiện đó mà cái năng lực tưởng đó, nó sẽ làm cho chúng ta sống được
cái trạng thái đó.
Thầy chỉ giải
thích cho chúng ta dễ hiểu thôi. Thầy không dám dạy cái gì mà hơn Đức Phật đã dạy
cho chúng ta. Đọc ở trong sách của Thầy, Thầy không bao giờ mà Thầy thêm cái gì
mới hết cả.
(46:15) Đức
Phật nói “hóa sanh” thì nó cô đọng quá, chúng ta không hiểu hóa sanh như thế
nào?
Có người nói
hóa sanh như là một con tò vò, nó tha con sâu, nó bỏ trong đó, nó biểu “hóa hóa
hóa”, nó kêu, rồi từ đó con sâu đó nó thành ra con tò vò con của nó. Sự thật
đâu phải! Trong nhà Đại Thừa giải thích cái kiểu này đó. Thầy đọc cái cuốn sách
nào đấy giải thích kiểu đó.
Con tò vò thật
sự ra nó làm cái tổ phải không? Nó đẻ cái trứng nó trong đó chớ gì. Rồi bắt đầu
bây giờ nó bắt con sâu, nó chích con sâu đi, rồi nó để cho con sâu sống ở trong
đó, để rồi nó nhét con sâu trong đó. Rồi con tò vò con, nó nở lên, nó ăn thịt
con sâu đó, nó mới mọc cánh, nó mới cắn cái ổ nó mới đi ra. Chớ đâu phải là con
sâu mà hóa ra con tò vò. Con hiểu không?
Cái đó là
chúng ta không có đúng khoa học rồi sai rồi, không có đúng. Ở đây Thầy giải
thích. Vì vậy mà các Thầy dám giảng ở trong kinh sách Đại Thừa là nói đó là hóa
sanh! Thì đây đâu có đúng được đâu, phải hiểu nó như vậy, nó sai rồi.
Cho nên
chúng ra đừng có tưởng tượng ra mà chúng ta giảng qua cái tưởng của chúng ta.
Thành ra chúng ta dẫn dắt một cái người ta hiểu, người ta vô mình, chớ người ta
có sáng suốt được đâu, nghe như vậy, người ta tin như vậy, người ta đâu có hiểu
được.
Đó là những
cái sai.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét