322- KIẾN GIẢI CỦA ĐẠI THỪA VÀ TỪ BI CỦA ĐẠO PHẬT
(6:50) Phật
tử 3: Trong 14 điều Phật dạy đó Thầy, hay treo khắp nơi trong đó có phải là
cái gốc của Phật không?
Trưởng
lão: Không phải đâu
con, bởi về sau này người ta đặt nhiều lắm.
Phật tử 3: Không phải luôn hả Thầy?
Trưởng
lão: Không phải
đâu con. Bởi vì kinh điển của Phật chỉ có cái tạng kinh Pali mà Hoà thượng Minh
Châu dịch thôi. Còn Hán Tạng của các Thầy Trung Quốc hoàn toàn là kiến giải của
các Tổ viết ra kinh sách Đại thừa. Cho nên mấy con, hầu hết là cứ lầm cái gì
cũng của Phật. Phật thì có một số ít đó thôi, chứ đạo Phật đâu có nhiều dữ vậy.
Tam Tạng kinh điển dữ vậy ai đọc cho hết.
Phật tử 3: Dạ dạ thưa Thầy như Tổ Huệ Khả mà
chặt cánh tay, để cầu Pháp đó là có đúng hay không? Mà con đọc, dạ.. Dạ.. Dạ Thầy
giải thích cho con tại sao không đúng?
Trưởng
lão: Ờ! Tại vì đức
Phật không có bảo tự mình làm khổ mình. Đạo Phật không làm khổ mình, khổ người,
đạo đức người ta có. Chặt cánh tay là không khổ à? (Phật tử: Dạ). Cho nên nói
đó là sai rồi.
Phật tử 3: Dạ nhiều người chặt lóng tay rồi
thiêu lóng tay đó.
Trưởng
lão: Cũng sai rồi.
Đốt cái lóng tay, đưa lóng tay đốt mà chịu nóng. Tức là cái này là của Đại thừa,
của Trung Quốc chứ đâu phải là của Việt Nam nữa. Mà đâu phải ông Phật dạy cho
mình tự làm khổ mình. Đạo Phật dạy có đạo đức không làm khổ mình, tại sao mình
làm khổ mình? Chặt cánh tay không khổ sao?
(08:03) Phật
tử 3: Trước tiên là không làm khổ mình, không làm khổ người, không làm khổ
chúng sanh, con có đọc được cái đó dạ!
Trưởng
lão: Đó là mới đúng
cái đạo Phật chứ. Đạo Phật gì mà cứ làm khổ mình, ép xác mình phải ngồi gò bó.
Trời đất ơi! Ngồi kiết già nó đau chân gần chết mà cứ ngồi. Thành Phật được
không? Thành gốc cây đó chứ ở đó, thành cục đá. Mấy con cứ thấy đi, người nào
ngồi thiền coi họ thành cái gì? Thành cục đá chứ sao. Sự thật thiền của Phật là
ly dục ly ác pháp. Lòng ham muốn chúng ta ly. Các ác pháp tác động làm chúng ta
đau khổ mà chúng ta không đau khổ, thì chúng ta giải thoát chứ.
Đạo Phật, đạo
giải thoát, chứ đâu phải là đạo biến chúng ta thành cục đá gốc cây sao? Cho nên
mấy con ngồi thiền ức chế ý thức là mấy con đã sai. Ảnh hưởng của Trung Quốc chứ
không phải của Việt Nam, mà cũng không phải của Phật. Phật không có dạy điều đấy.
Cho nên mấy con thấy Phật dạy hay lắm.
Phật tử: Thầy cho con xin hỏi để cho mấy anh
chị ở đây được biết, có phước duyên bữa nay được gặp Thầy dạ, vậy mà con có soạn
sẵn dạ. Thầy ơi Thầy con hỏi: "Từ Bi" là phải có trí
tuệ, và tâm phân biệt tốt xấu, thì hai cái đó có mâu thuẫn với nhau không Thầy?
Trưởng
lão: Từ bi thì có
trí tuệ. Khi mà con làm cái chuyện, bây giờ Thầy sẽ giải thích cho con hiểu: Từ
bi tức là lòng thương yêu làm cho mọi người được an ổn. Nhưng mà họ làm ác, họ
không có làm thiện, thì bây giờ đó mình bảo họ từ bi với họ sao được? Mình phải
trí tuệ mà, chứ mình không trí tuệ. Cho nên, ví dụ: chẳng hạn bây giờ, tại sao
mà những người đó họ nghèo? Họ ích kỷ. Bây giờ đó mình tập trung nhau đem gạo
đi cứu khổ họ, đó là sai.
Mấy con phải
tập trung đem đến giới luật của Phật dạy họ. Sống được giới luật là họ chuyển
cái nghèo của họ. Họ đâu còn ích kỷ, bỏn xẻn. Họ biết chia sẻ, họ biết thương
yêu, họ biết tha thứ mọi lỗi lầm của người khác thì họ được giải thoát chứ. Họ
sống đó là hết khổ rồi. Tự họ phải tạo chứ, ai tạo cho họ? Còn mấy con cứ đem gạo,
đem đồ ăn cho họ, cuối cùng mấy con gánh cái đau khổ. Cho nên mấy con nghe sư
cô Trí Hải đi làm từ thiện mà xe lật dù chết. Con nghe sư cô Trí Hải ở Vạn Hạnh?
Có phải không? Làm từ thiện tại sao mình không được thiện? Mà tại sao mình lại
khổ? Đó là một cái sai. Bởi vì người ta làm ác, người ta nghèo khổ.
Cho nên vì vậy
mà các con thấy xung quanh mình ở đây đó, mình đem cái điều tốt, mình dạy cho
người ta. Trong khi họ nghèo khổ, mình giúp cho người ta. Người ta thấy được do
cái lòng ích kỷ, bỏn xẻn của mình, không dám bố thí cho người ta một bát cơm,
cho nên mình mới nghèo. Từ đó, cái người đó nghe lời mình, họ chia sẻ từng miếng
cơm họ, thì mình đem cơm gạo đến cho họ. Như vậy là mình đưa họ cái hiểu biết
trước, để cho mình đem cơm gạo đến họ, còn mình đưa cơm gạo đến họ, họ cứ như vậy
sướng quá: "Thôi mình ngồi không, không cần làm". Người
ta còn tạo tội thêm cho người ta nữa, có phải không?
(11:11) Không
ngờ đem cho người ta sống mà bây giờ mình tạo thêm tội cho người ta. (Dạ). Chỉ
dựa lưng vào mình, chờ cho mình đem bố thí cho họ. Thì điều đó là cái điều mình
đã tự mình đưa mình con người mình sẽ đến chỗ sai. Mình không thương họ sao?
Mình biết họ đang ở trong tâm bỏn xẻn, ích kỷ. Làm sao để gỡ bỏ cái tâm bỏn xẻn,
ích kỷ của họ ra? Thì lúc bây giờ chúng ta sẵn sàng chia từng bát cơm với họ.
Chứ còn bây giờ mấy con chia từng bát cơm, mà tâm bỏn xẻn ích kỷ thì họ vẫn
nghèo, không bao giờ có sự giải thoát (Nghe không rõ).
Cho nên Thầy
nói giữ năm giới, khuyên sống năm giới. Không tham tức là không tích lũy cái
cho mình, mà hãy đem lại những cái gì cho người khác. Thì trong lúc đó mình sẽ
được đầy đủ, đó là cái giới mà không tham.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét