48- TƯỞNG UẨN
Hỏi: Kính thưa Thầy! Có lần Hòa Thượng
nói, có vị Thiền sư khi chứng ngộ khóc ròng, nhưng cũng có vị Thiền sư khi chứng
ngộ cười hoài. Có phải đó là cảm xúc của người thấy được Chơn tâm không thưa Thầy?
Ðáp: Khóc ròng và cười hoài đó là những
người tu rơi vào định tưởng, tưởng uẩn tác động gây cảm xúc tưởng mình đã ngộ
nhập vào bản thể Chơn Như (chân thật có), nên mới có những trạng thái kỳ lạ.
Sự tu hành
này chính là sự ức chế ý thức khiến cho ý thức không khởi niệm thiện cũng như
niệm ác, nên ý thức ngưng bặt làm cho tưởng thức bắt đầu hoạt động, khi tưởng
thức bắt đầu hoạt động thì hành giả có những cảm giác hỷ lạc hoặc các sắc tưởng,
hương tưởng, vị tưởng, thinh tưởng, cho đến khi pháp tưởng xuất hiện, pháp tưởng
xuất hiện có nhiều trường hợp xảy ra khi tâm dừng bặt vọng tưởng.
Có vị pháp
tưởng xuất hiện nhận ra Phật Tánh bằng một câu kinh, như Lục Tổ Huệ Năng “Ưng
vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm”, câu này trong kinh Kim Cang Bát Nhã. Mã Tổ ngộ Phật
Tánh bằng câu kinh: “Tức tâm tức Phật, Phật tức tâm”.
Có vị pháp
tưởng xuất hiện ngộ Phật Tánh bằng một câu công án của Thiền sư Triệu Châu:
“Con chó có Phật Tánh hay không? - Không”. Nhờ câu này mà Thiền sư Huệ Khai đã
ngộ được tâm “Vô, vô, vô, vô ..”. Hoàng Bá ngộ được Phật Tánh khóc mãi, Linh
Vân ngộ được Phật Tánh cười hoài.
Tất cả những
sự ngộ này đều do ảnh hưởng của tưởng uẩn tạo ra khiến cho người khóc, kẻ cười,
người la, kẻ hét, người đánh, kẻ làm thinh, gần như người điên, may là họ ngộ
pháp tưởng còn như vậy huống là rối loạn thần kinh thì hết cứu chữa.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét