274- KẾT QUẢ TU TẬP
(04:34) Sư
Thiện Thuận: Bây giờ chúng tôi xin nói về kết quả trước,
trong thời gian ba mươi ba ngày qua:
Hiện
giờ đây thì trong người của chúng tôi, coi như đã làm chủ được hơi thở.
Nghĩa là tịnh chỉ được hơi thở, muốn hơi thở chậm thì chậm mà muốn
nhẹ thì nhẹ, mà muốn ngưng là ngưng.
Cái thứ
hai là tịnh chỉ được các hành. Nghĩa là muốn cho hành hoạt động là
cho mà muốn ngưng hoạt động là ngưng.
Cái thứ
ba là làm chủ được cái giấc ngủ. Nghĩa là hiện giờ muốn ngủ thì
chỉ cần ám thị biểu ngủ là nó ngủ thôi, và đồng thời không có
chiêm bao.
Tại sao,
lý do nào mà không có chiêm bao? Nguyên nhân là cho cái thằng ý thức
coi như là canh giữ hơi thở, rồi cứ ám thị cho thân ngủ thôi. Từ chỗ
đó, cái ý thức chúng ta nó thức hoài, rồi muốn thức giờ nào thức
thôi.
Xin lỗi
bởi vì tịnh khẩu cả tháng nay cho nên nói chuyện nó không được thông.
Và hiện
giờ đây đó, thì cũng nói luôn cái trạng thái hiện giờ để cho chúng ta
có cái kinh nghiệm trước.
Hiện
giờ đây, sau khi mà trải qua cái cơn dừng các hành thì nó có những
cảm giác là lạnh toàn thân, rồi sau cơn lạnh đó nó ấm trở lại. Ấm trở
lại rồi nhiều cái đợt mà ngồi thiền liên tục thì nó sẽ có một trận
gọi là đau nhức thân trở lại, nghĩa là phá cái thọ lần thứ hai.
Bởi vì
trước kia sau khi mình bước vào cái đoạn đường Nhị Thiền lên Tam Thiền
đó là mình phá cái thọ trước, là mình chấp nhận cái đau, là phải đau
qua một trận đau dữ tợn trước, cái đó là cái đau.
Còn qua
một trận thứ hai nữa, đó là hiện giờ, sau khi mình đã qua được những
cái cơn lạnh, nóng xong thì đến một trận cơn đau nhức thứ hai nữa,
nghĩa là tê nhức, nó cũng dữ dội như cái lúc ban đầu.
Sau
nhiều lần ngồi thiền nữa thì một trận cuối cùng để hết đau nhức,
thì hơi thở nó mới tống lên để cái huyệt đạo ở phía sau lưng là nó
sẽ thông suốt. Nó thông cái rất là nhẹ, rồi hơi thở coi như là không
còn như thấy thở nữa. Đó, rồi tiếp tục nó đưa lên cái huyệt ở trên
đầu, thông luôn ở trên đầu, rồi sau đó thì chúng tôi mới xả ra để đi
kinh hành.
Đi kinh
hành nửa chừng thì tự nhiên có một cái hơi ở dưới bụng, nó nặng
nặng, nó quặn quặn dưới bụng, thì nó quận lên trên cái miệng, thì
cứng hàm răng lại, thì chúng tôi mới đứng lại để ngồi thiền để định
tâm lại, thì tự nhiên ở dưới bụng nó quặn lên một hồi cái nó đưa lên.
Đưa lên rồi
cái nó đi thông luôn cái huyệt ở trên vai, ở sau lưng, cái chỗ mà mình
vói không tới đó - là huyệt Linh Đài hay gì đó cũng không biết - rồi
nó đưa luôn, thẳng luôn tới ở trên đỉnh đầu, mà không biết huyệt gì,
tui cũng chưa nắm.
Do đó
cho nên là cả ba huyệt đạo từ ở dưới rún, dưới bụng là nó thông lên, tất
nhiên là thở ra, thở vô nó rất là thông, hiện tại giờ như thế.
Mà tình
trạng này thì cũng chưa báo lại với Thầy Viện chủ. Đó, thì cái kết
quả trong ba mươi ba ngày qua là như thế.
(07:55) Thì
tiếp theo, được sự tận tình chỉ bảo của Thầy Viện chủ, chúng tôi đã
nhập định được, đi vào cửa Tam Thiền, và thấy rất là nhiều sự vi diệu ở
trong thân của chúng ta như thế.
Nghĩa là
chúng ta làm chủ được cái thân hoàn toàn, coi như là đối với sống chết đã làm
chủ rồi, thân và tâm. Đó chỉ là mới cửa thứ ba thôi, nghĩa là hiện nay đã làm
chủ được thân tâm.
Tuy
nhiên, trong cái quá trình tu tập được những kết quả đó thì chúng ta cũng phải
gặp nhiều thuận lợi và những cái khó khăn.
Thì trước
tiên chúng tôi cũng xin nói về cái thuận lợi trước.
Thì bắt đầu
từ lúc vào hạ là ngày rằm tháng tư để hạ thủ công phu đó, thì nhập thất, cho đến
bảy ngày là chúng tôi đã nhập được Sơ Thiền, rồi đến tới ngày thứ mười tám là
nhập được Nhị Thiền, rồi đến ngày thứ hai mươi chín là nhập Tam Thiền.
Sở dĩ mà
được kết quả mau như thế, là theo chúng tôi nghĩ thì nó rất đúng như lời của Thầy
Viện chủ đã giảng hôm trước, theo cái rút kinh nghiệm thì chúng tôi thấy rất
đúng.
Bởi vì Thầy
đã dạy: Muốn nhập Tứ Thiền là phải chuẩn bị trước những hành trang như sau:
Một: trước
tiên, hành giả chúng ta trước tiên phải tu Mười Điều Lành, nghĩa là hành Thập
Thiện đó; phải tập nhuần nhuyễn và giữ gìn giới luật, nghĩa là phải trường
chay, tuyệt dục với một hành giả.
Đó là điều
kiện thứ nhất.
Điều kiện
thứ hai thì phải tu Tỉnh Giác Chánh Định. Nghĩa là chúng ta luôn luôn lúc nào
cũng phải tỉnh thức trong mọi hành động, cũng như đi biết đi, làm việc thì biết
làm việc, tôi ăn biết tôi ăn, nghĩa là tỉnh thức hoàn toàn.
Thứ ba là
chúng ta hãy tu cái Niệm Vô Lậu Chánh định.
Thứ tư là
phải xả bỏ hết tài sản của thế gian, tài sản nhỏ, tài sản lớn cũng như về chùa
chiền hay là tất cả những vật chất, phải bỏ xả hết.
Việc thứ
năm là chúng ta sau khi nhập thất vào là tu cái Hiện Tại An Lạc Trú Chánh Định
- nghĩa là tu bám chặt vào hơi thở.
Và điều
thứ sáu đó là phải sống độc cư, coi như là phải tịnh khẩu hoàn toàn.
(10:13) Thì
nếu mà hội đủ sáu điều kiện này đó, thì chúng ta sẽ hoàn toàn nhập định vào Sơ
Thiền rất mau, như bằng chứng cụ thể là chúng tôi vừa qua.
Bởi vì vừa
qua, trong sáu cái điều kiện này thì ở chùa chúng tôi trong mấy năm qua đã thực
hành có, bởi vì trước kia đã giữ giới. Là một Tỳ Kheo thì phải giữ giới rồi, phải
tu Mười Điều Lành, đã trường chay, tuyệt dục rồi.
Thứ hai
là tỉnh giác. Ở chùa thì chúng tôi luôn luôn lúc nào cũng tỉnh giác, tu trong
hành động.
Cái thứ
ba là ở chùa thì Niệm Vô Lậu - thì luôn luôn lúc nào cũng thường thường tu cái
thiền Biết Vọng đó: Khi vọng nổi lên rồi nhìn thấy nó, phải đi nhìn tận cùng của
nó rồi mình phát hiện nó nguyên nhân chỗ nào rồi mình gạt qua.
Rồi đồng
thời cái mình đọc kinh sách để mà mình truy tầm thêm giáo lý, đó là tịnh đó, để
mình dẹp mọi cái tham, sân, si, mạn, nghi. Đó là Niệm Vô Lậu.
Thứ ba
(tư) về xả hết tài sản người thế tục, thì hiện nay trước khi đi vào cái Tu viện
này thì chúng tôi đã có tìm người để giao lại chùa, đương nhiên với một quyết
tâm nỗ lực là không bao giờ về để mà tiếp tục trụ trì nữa. Nghĩa là xả bỏ hết
ngôi chùa, và đồng thời giảm bớt lần đi tất cả những cái quan hệ về tình cảm.
Cho nên
sau khi mà làm được những cái động tác đó xong đó thì bắt đầu Thầy Viện chủ mới
dạy cái phương pháp Quán Niệm Hơi Thở để mà bám chặt hơi thở, rồi sống độc cư,
như vậy là trong bảy ngày là vô Sơ Thiền liền.
Thì đó là
cái kết quả mà một hành giả muốn đạt được thì chúng ta phải trang bị trước. Còn
nếu chưa có trang bị được những cái, sáu cái điều kiện này thì coi như là chúng
ta tu cũng mất thời gian thôi. Đó là về mặt thuận lợi.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét