86-TU TRONG TƯỞNG SAU KHI CHẾT
(01:44:56) Trưởng
lão: Được chứ con! Bởi vì con tu tập như vậy là cái tâm của con nó
cũng sẽ muội lược được những cái tham, sân, si của con. Nó muội lược tức là nó
giảm đi, nó giảm đi thì nó không còn tương ưng nó tái sanh. Thì trong khi đó nếu
mà có lỡ mà con chết, thì cái thân của con đem đi chôn đi, chứ đừng có đốt. À!
Thì trong khi cái thân của con chôn, thì nó nằm đó giống như người ngủ, thì nó
dùng cái tưởng đó nó tiếp tục nó tu, sau đó nó vào Niết Bàn, nó không có còn trải
qua tái sanh luân hồi nữa. Đó là kinh nguyên thuỷ đức Phật đã nói mà. Khi mình
tu thì cái tâm tham, sân, si của mình nó sẽ giảm. Thí dụ 10 phần thì nó giảm 5
phần, thì nó không thể tương ưng với người khác được đâu.
Bởi vì nó giảm
5 phần rồi thì cái số người mà giảm 5 phần này, thì nó không còn có cái số người
giảm 5 phần đó. Cho nên vì vậy nó sẽ không tái sanh được, nó không tái sanh được
thì nó giữ cái thân của nó, khi mà cái nghiệp nó hết rồi, thì cái thân nó chết,
nó giữ cái thân của nó, cho nên cái thân của con đem chôn, nó nằm ở trong cái
quan tài đó chứ nó không rã, nó giống như cái người ngủ đó con. Người ngủ thì
còn thở, còn cái người chết thì nó không thở, nhưng mà cái thân nó không rã. Bởi
vì cái từ trường của cái người mà muội lược nhân quả nó giữ được cái thân của
nó, cái từ trường thiện của nó. Bởi vì cái muội lược nó làm cho mòn hết 5 phần,
còn có 5 phần thôi, cho nên nó giữ cái thân của con.
(01:46:03) Thì
do đó, thì con coi như là con đang sống ở trong giấc mộng con tu. Cái người mà
bị chết, người ta thấy như mình đang tu, chứ người ta không thấy là người ta chết
đâu. Người ta ở trong giấc chiêm bao người ta tu, người ta cũng nỗ lực người ta
tu giữ "tâm bất động, thanh thản, an lạc, vô sự". Cho
nên cuối cùng thì cái tâm người ta hiện tiền nó không còn cái cảm thọ, nó không
còn cái vọng tưởng nữa, cuối cùng cái người đó chứng vào Niết Bàn. Thì khi đã
chứng vào Niết Bàn thì cái thân nó hoại diệt, nó rã, thì con sẽ vào trong Niết
Bàn, vĩnh viễn con sẽ không tái sanh.
Cho nên mấy
con nhớ mà tu tập, thọ Bát Quan Trai mà tu tập giữ gìn cái tâm bất động thì khi
chết đừng có thiêu mà đem chôn đi. Rồi tuần tự nó ở trong lòng đất đó, thì nó
coi như nó đang ở trong cái giấc mộng chiêm bao, mấy con chết chứ mấy con ở
trong cái giấc chiêm bao, từ đó, từ giấc chiêm bao đó mấy con tu hành. Trong tu
hành ở trong cái giấc chiêm bao đó thì nó không có cái thân thì tức là cái cảm
thọ là nó không có đau. Mà cái hôn trầm thùy miên nó lại cũng không có nữa con,
nó chỉ còn cái niệm thôi, cái niệm lăng xăng thôi, tức là vọng tưởng đó. Mà ở
trong cái trạng thái của tưởng đó thì đương nhiên là tu nó dễ dàng hơn là chúng
ta mang cái thân. Mang cái thân của chúng ta phải ăn, phải uống, còn cái tưởng
thì nó không có ăn uống.
Cho nên mấy
con sẽ nhớ giữ gìn, thọ Bát Quan Trai, tu tập kỹ lưỡng, vừa trả nghiệp, vừa trả
nhân quả, nhưng mà khi chết rồi thì cứ đem chôn, đừng có đốt. Có như vậy thì mấy
con tiếp tục, thì cuối cùng thì mấy con cũng sẽ được giải thoát, nó không mất
cái phần đó đâu.
Phật tử
3: Thầy ơi cho
con hỏi một ý là… Mình cày bừa, cuốc làm chúng sinh chết như trùng, kiến v.v..
Thì Thầy cho con một cái câu gì để chúng sinh đi khỏi.
(01:47:59) Trưởng
lão: À! Thầy bảo mấy con khi mà đến cái đám ruộng để mấy con cuốc, mấy
con cày, thì trước khi cuốc, cày mấy con nói: “Tất cả chúng sanh ở dưới đám
ruộng này tránh, hôm nay tôi làm một vụ mùa để vừa bố thí cho tất cả chúng sanh
mà vừa nuôi thân tôi nữa. Nên tất cả những cái loài trùng, dế, tất cả mọi con vật,
con kiến, con trùng ở trên cái đám ruộng này nên tránh đi, để không lỡ mà tôi
làm vô tình thì chết. Thì xin hoàn toàn tránh xa để tôi không có làm cái tội
sát sanh để tội nghiệp tôi". Thì con cứ nói vậy, con tác ý vậy rồi
thì bắt đầu mình cày bừa. Cái con vật nào mà lỡ chết thì đó là cái nghiệp của
nó con, chứ cái tâm nguyện của con đã là tâm nguyện rất tốt con mới nói ra cái
lời nói đó, thì tất cả những chúng sanh nó sẽ rút nó đi hết.
Ví dụ như bữa
nay, ngày mai con cày đám ruộng này, chiều nay con ra con tác ý, con kêu gọi tất
cả chúng sanh ở đám ruộng này: “Ngày mai tôi sẽ cày, đêm nay các loài
chúng sanh hãy rời khỏi cái đám ruộng này, để ngày mai tôi sẽ làm để cho có cái
vụ mùa để vừa nuôi thân mà vừa nuôi tất cả các cái loài vật xung quanh ở
đây". À! Mình nói như vậy rồi thì đêm đó những cái loài vật mà nó
có cái phước mà nó không có chết ở trong cái nghiệp của nó thì nó không có ở lại,
nó đi hết. Còn những con vật mà cái nghiệp của nó đã đến rồi thì nó sẽ ở lại,
nó sẽ bị cày, cuốc của mình nó sẽ chết để nó trả nghiệp của nó, chứ không có gì
đâu. Cho nên yên tâm là khi mình tác ý rồi con.
Phật tử
8: Thưa Thầy là
sáng giờ phật tử là (…)
Trưởng
lão: Rồi, rồi
con!
Phật tử
8: Thưa Thầy!
(…)
Trưởng
lão: Rồi, rồi
đưa Thầy đi. Rồi Thầy viết mấy chữ con.
"Út,
con hãy trao lại số tập vở cho cô Mo đem về cho các em học sinh nghèo". Rồi Thầy giữ rồi đó.
Con xá Thầy
thôi con, xá rồi mấy con về con. Rồi, xá rồi mấy con về. Xá thôi con, đông lắm!
Phật tử
8: Chúng con
xin kính đội ơn Thầy!
Trưởng
lão: Rồi, mấy
con về mạnh giỏi mấy con! Ráng tu tập, nhớ xả tâm cho Thầy! (01:50:43)
HẾT BĂNG

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét