378- TRƯỚC TIÊN CẦN TU ĐỊNH VÔ LẬU ĐỂ TÙY THUẬN MỌI CẢNH
(01:04:58) Còn
cái phần tâm thì cô Út nói ở đây có nghĩa là cổ dò xét qua cái tâm của con nó
còn dính mắc cái này cái kia, cổ nói con sai không có nghĩa là sai cái chỗ ngồi
tu này, mà phải sai là cái chỗ tu cái Định Vô Lậu.
Con không có
chịu nỗ lực tu cái Định Vô Lậu như thế nào? Mà cái Định Vô Lậu thì các con biết
rằng nhẫn nhục, tùy thuận, bằng lòng nó mới là vô lậu, mà mình cứ chống đối với
hoàn cảnh hoài, mình làm nghịch lại.
Bởi vậy tùy
thuận, hồi nãy có cái bài kệ nói mình tùy thuận ở trong mọi cảnh, như cái vị tu
sĩ hồi nãy ở trong cái bài kệ đó. Tùy thuận trong hoàn cảnh làm cho tâm của
mình giải thoát, tức là nó không có lậu hoặc, phải không?
Người ta nói
sao mình cũng nghe đúng vậy thôi, mình cũng làm đúng y như vậy hết, thì tức là
tùy thuận.
Trong cái
hoàn cảnh của mình chưa phải là ba y một bát vân du từ chỗ này đến chỗ khác như
những người khác, mà sống còn đang nỗ lực tu hành trên cái bước đường.
Như bây giờ
mình chưa nhập Tứ Thiền mà mình ở trong một cái khu rừng đó, mà khu rừng đó nào
là có cọp, beo, voi, gấu hay này kia, nó đến nó làm động đủ thứ hết.
Nó nhảy, nó
múa, nó hát, nó ca, nó làm cái gì kệ nó, mặc nó, mình chỉ nương theo nó, đừng
có làm động nó thôi, nó muốn sao mình cứ làm vừa ý nó hết thì chắc chắn là tùy
sống trong cái hoàn cảnh đó thì chắc chắn là mình sẽ được yên ổn mà nhập định.
Đó như vậy,
chớ đâu phải nghĩa là cô Út nói con ngồi tu cái định Hiện Tại An Lạc Trú này
sai đâu, đâu có ai nói vậy.
Nhưng mà người
ta nói sai thì mình phải hiểu rõ cái sai của mình tức là cái Định Vô Lậu. Nó
còn có nhiều cái loại định mà thấy mình còn bị chướng tâm, mình còn chưa có giải
thoát được.
Khi nghe người
ta nói một lời nào đó, người ta nói ra chớ người ta dò xét mình coi có chướng
tâm không. Mà người ta thấy chướng là biết rằng mình tu sai rồi cho nên nó còn
chướng như thế. Con hiểu chưa?
Cho nên, khi
mà người ta nói tức là người ta trắc nghiệm người ta thử để xem coi mình có bị
động không. Mà mình bị động tức là tâm chưa vô lậu, mà tâm vô lậu thì nó không
bị động.
(01:06:46) Đó,
biết được như vậy thì phải biết cái chỗ sai mà tập luyện, mà tu cái Định Vô Lậu
cho nó nhiều, sống tùy cái hoàn cảnh, tùy cái trường hợp. Bởi vì chỉ có cái tâm
nhẫn nhục, tùy thuận, bằng lòng thì chúng ta mới thấy được cái cứu cánh giải
thoát của cái Định Vô Lậu.
Còn nếu mình
sống không có được theo như cái ý muốn của mình, mình muốn mà, thì mình muốn tức
là nó còn muốn rồi. Mình muốn cái cảnh tịnh, mình muốn cảnh này muốn cảnh kia,
tức là còn bị muốn hết.
Mình phải sống
ở trong cái cảnh mà không được muốn, mà không được muốn thì tức là hết muốn chớ
gì, mà hết muốn tức là ly dục chớ gì, mà ly dục thì tức là ly dục ly bất thiện
pháp, tức là mình đã đạt được cái Định Vô Lậu rồi chớ gì thì tức là nhập được
Sơ Thiền.
Còn bây giờ,
con phá âm thanh mà cái Sơ Thiền con chưa nhập thì coi chừng phá âm thanh mà rốt
cuộc rồi thinh tưởng nó nhào vô nó cả đống trong đó rồi mới chết đó, làm sao mà
đi qua khỏi cái nẻo của Tam Thiền này nổi!
Đó, các con
hiểu chỗ sai chưa? Đó phải hiểu. Cho nên, bây giờ mình tính mình phá âm thanh
bên ngoài, nhưng rốt cuộc rồi cái thinh tưởng bây giờ ở trong.
Bởi vì cái
tâm chưa ly dục ly ác pháp thì tức là còn cái tâm dục, nó chưa hết, nó còn cái
tâm chướng ngại nè, tâm bất toại nguyện của mình nó chưa được nè, do đó cho nên
nó hiện ra những cái thinh tưởng. Lúc bấy giờ làm sao mà dẹp nổi cái thinh tưởng?
Tự ở đâu
trong đầu con, trong lỗ tai con ở trong, con nghe vô trong nó lại nghe càng rõ
nữa. Nó xưng là ông này ông kia. Nó xưng nào là Chúa Trời, nào
là Cao Đài Tiên Ông, nào là Cậu, nào là Cô, nào là bà Cửu Thiên Huyền Nữ, nào
là bà Đen, nào là Chúa Tiên, Chúa Xứ, Chúa Ngải gì. Nó đem từ mấy bà
chúa ở ngoài miền Trung vô nó nhét trong đầu con đủ thứ ở trỏng. Nó nói ở
trỏng thì con nghĩ sao? Nó cứ xưng bà chúa không à chớ nó đâu có xưng nhỏ đâu!
Phải không,
các con thấy trong cái vấn đề tu mà nếu phá âm thanh bên ngoài rồi, tự nhiên âm
thanh bên ngoài không tác động được cái ý thức, cái nhĩ thức của con rồi,
thì ngay từ đó những cái âm thanh mà của tưởng đó nó sẽ…
Con hễ nghe
- con ở ngoài miền Trung, ở ngoài đó thì tức là Bà Chúa, nhiều
Chúa nhất rồi. Nó sẽ hiện ở trong đầu con đủ thứ bà chúa nói chuyện ở
trỏng chớ đâu phải ít! Coi chừng, Thầy nói có chớ không phải không đâu.
Đó thì, coi
như vậy là chưa có vội vàng đâu mà hãy... Cô Út nói sai là chuẩn bị cho cái Sơ
Thiền của mình cho nó hoàn chỉnh được, là cái chỗ trước các đối tượng mà tâm bất
động, tức là ly dục rồi, ly ác pháp rồi thì nó mới có đi vào những con đường Tứ
Thiền mới bảo đảm, chớ còn không khéo nó bị lạc vào cái nẻo ma mất. Coi vậy chớ
nó không đơn giản mà nó khó khăn.
Tu sinh:... (Không nghe rõ)
Trưởng
lão: Bởi vậy, nghe
người ta nói sai là mình cứ nghĩ khác à!

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét