404-LINH HỒN KHÔNG CÓ, NGHIỆP ĐI TÁI SANH LUÂN HỒI
(20:57) Đạo
Phật nó rõ ràng, nó cụ thể, nó chơn lý, nó sự thật, nó không có nói dối. Còn
nói dối mấy con thấy như thế nào? Đại thừa nói dối đó mấy con! Tại sao Thầy dám
nói Đại thừa nói dối? Nói Phật tánh! Nó nói trong thân chúng ta có Phật tánh,
chết đi rồi Phật tánh còn. Phật gì mà ngu đến mức độ mà chui vô cái thân này?
Có phải không mấy con? Phật gì mà ngu đến cái mức độ mà chui làm con chó, con
heo, con bò? Đâu có đúng đâu. Đâu có Phật tánh!
Chết mà còn?
Thân chúng ta đức Phật đã xác định có ngũ uẩn: Sắc - Thọ - Tưởng - Hành - Thức.
Khi chết rồi năm uẩn hoại diệt hết, không còn 1 cái gì cho nên không có linh hồn.
Còn cái kia dựa vào thuyết linh hồn để mà xây dựng cái Phật tánh. Không đúng mấy
con. Cho nên mấy con đọc cuốn sách Thầy đã dạy, Thầy đã viết ra "không
có Linh hồn". Mà cũng may mắn là Nhà nước, nhà xuất bản tôn giáo cho
phép. Chớ còn cuốn đó đọc ra thì người ta nói thuở giờ ai cũng cho có linh hồn
mà tại sao Thầy viết sách không? Cho nên xin cuốn sách đó cũng rất khó khăn, chớ
không phải dễ. Nhưng mà cuối cùng thì cũng thành tựu. Cho nên con người chúng
ta đừng nghĩ rằng có linh hồn mấy con. Chết là hết rồi!
Rồi cái gì
đi tái sanh luân hồi mấy con? Hành động hàng ngày của mấy con thiện ác nó tương
ưng nó tái sanh luân hồi đó, mà gọi là Nghiệp tái sanh. Nghiệp nó có biết cái
gì đâu. Con tức giận là nó tức giận, rồi nó la, nó hét, nó đánh, nó buồn, nó khổ
trong lòng của nó thì tự cái từ trường đó nó phóng ra rồi. Nó tương ưng với những
cái sự la hét, tức giận của người khác nó y như nhau thì nó làm con của họ ngay
tức khắc, nó tái sanh.
Cái cận tử
nghiệp của mấy con là mấy con huân cái ham muốn, cái giận hờn, phiền não, đau
khổ trong lòng của mấy con khi mấy con sắp bỏ cái thân này mấy con chết thì mấy
con sẽ thấy rất rõ. Mấy con nằm đó, nó thể hiện qua giấc mộng của mấy con để nó
thực hiện những cái ham muốn của mấy con. Giống như một người mà mua vé số
trông nó trúng vé số. Cho nên ban ngày thì mua hoài, nhưng ban đêm nằm mộng để
thấy trúng vé số, (không nghe rõ) mừng quá! Nhưng thức dậy thì chẳng có thứ gì
hết mấy con.
Cái mộng của
chúng ta là thực hiện cái lòng ham muốn của chúng ta, chứ không có gì khác. Một
người mà không có ham muốn một cái điều gì thì người đó ngủ không có mộng. Người
đó không sợ hãi, không giận hờn thì ngủ không mộng. Cho nên có người hỏi sao
con mộng mị chiêm bao quá, làm sao cho nó hết? Thầy nói tác ý ly dục, ly ác
pháp thì nó hết hà. Thì nó ly thì nó hết mộng, bởi vì nó còn dục đâu mà nó mộng.
Tại vì mình còn ham muốn, mình còn dục thì nó còn mộng chứ sao! Nó thực hiện
ban ngày cái lòng ham muốn không được thì nó phải thực hiện cái giấc mộng của
nó, để nó thỏa mãn cái lòng ham muốn của nó.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét