441- NGHIỆP ĐI TÁI SANH
(3:00:20) Phật
tử Minh Châu: Bạch Thầy con biết là có rất nhiều câu hỏi nhưng mà thời
gian thì muộn rồi. Nên con kính xin Thầy về nghỉ ngơi…
Trưởng
lão: Được rồi, Thầy
còn sẽ trả lời. Mới có trả lời một câu hỏi. Còn mấy câu kia con nói đi, Thầy trả
lời rồi nghỉ con rồi bữa khác. Rồi con hỏi tiếp đi con!
(3:00:45) Phật
tử 9: Dạ con cũng vì là, trong Tứ Niệm Xứ cô Ân cũng nói chữ Pháp trong đó,
và chữ Pháp thì vừa nãy Thầy cũng giảng rồi. Vậy là chúng ta, coi như vô tình
mà sát sanh, thì Thầy nói vô tình cũng mang tội, phải tái sanh mà đi làm những
con vật đó. vậy như vậy thì trong sự tu tập của con thì chắc không thể nào có kết
quả?
(3:01:16) Trưởng
lão: Không phải đâu. Có kết quả. Nhưng mà khi mà con vô tình, con làm cho
con vật đó chết chứ gì? Cái hành động đó nó tiếp tục, nó sanh làm con ếch hay
là con vật con làm chết đó. Nó sẽ sanh y con vật đó, để rồi người ta lại cũng
vô tình để mà làm con vật đó chết. Cái nghiệp của con. Mà khi con vật đó, cái
hành động con vừa làm cho con vật này chết đó, thì cái hành động mà làm cho con
vật chết, nó đã tái sanh rồi. Nó tái sanh con vật đó đó, cái hành động của con.
Nhưng mà khi
con vật đó bị người ta hãm hại, người ta làm cho nó chết đó. Thì thân con do
chính cái nghiệp của con. Thì thân con, nó phải đau nhức cánh tay hay hoặc đau
nhức cái chân của con. Là do cái chỗ đó người ta đập nó bằng cái tay hay hoặc bằng
cái chân của nó đang bị đau nhức. Con cũng bị đau nhức cái chỗ đó. Đó là nhân
quả mà, thì tại nó nhân quả mà. Nhân nào thì quả nấy chứ, đâu có đâu.
(3:02:10) Còn
con hiện giờ con tu đó, thì con thấy thản nhiên, bình thản. Tức là nhân quả có
chi phối đau nhức, con thấy bình thường, con không sợ, tức là con vượt trên
nhân quả. Chứ con nhân quả, mấy con thấy, thường thường mấy con ngồi đây, sao
nó đau nhức cái chân tôi vầy nè? Thì đó là nhân quả chứ sao? Đâu có làm sao mà
chạy khỏi cái nhân quả đó. Nhưng mà mình có bị nhân quả chi phối, tâm mình lo lắng
sợ hãi không? Không!.
(3:02:33) Cho
nên nhân quả mặc nhân quả, tu vượt trên nhân quả. Cho nên thân tôi có đau, tôi
không sợ hãi. Mấy con thấy, nó nhân quả mà, nó vi diệu vô cùng. Cho nên người
hiểu nhân quả là người khỏe, không có sợ gì hết, xả bỏ hết.
Phật tử 9: Vậy thì cái hành động của con sẽ
tái sanh làm cái…
Trưởng
lão: Đúng rồi! Cái
hành động đó gọi là nghiệp' con. Nghiệp đi tái sanh chứ không phải là linh hồn
đi tái sanh. Con người không có linh hồn. Nghiệp! Nghiệp đi tái sanh. Con làm một
cái gì đó thì cái nghiệp của con, cái hành động đó gọi là nghiệp. Nghiệp nó
tương ưng tái sanh.
(3:03:07) Phật
tử 9: Mặc dù cái thân con vẫn còn đây mà cái nghiệp sao nó tái sanh?
Trưởng
lão: Đúng rồi! Con cứ
nhìn cây xoài kia. Bây giờ nó còn sống đó mà nó ra trái nó biết bao nhiêu
không? Nhân quả mà, cái nhân của nó, nó vẫn có những cái quả của nó con, chứ
đâu có hết. Thân con còn sống đây, nhưng mà cái cận tử nghiệp là cái lúc mà con
bỏ thân này là cái cận tử nghiệp nó phải trả. Nếu mà con làm ác thì cái thân
con nó cũng bất an. Trong khi cận tử nghiệp, cái nghiệp chết cuối cùng của con
rồi. Tức là nó làm cho con bất an, con sợ hãi, thì con sẽ tương ưng vào cái chỗ
tái sanh. Con tắt thở, con vào cái chỗ tái sanh đó.
Còn những
cái mà con làm cái hành động nghiệp con đi tái sanh. Thì những con vật mà tái
sanh nó hay hoặc cái người tái sanh đó, bị đau khổ chỗ nào thì thân con ở đây
nhức chỗ đó. Nhân quả, nó có sự liên hệ với nhau, nó không chạy đâu khỏi hết. Rồi
con hỏi đi!

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét