461- KHÔNG BÁN KINH SÁCH THẦY
(32:45) Phật
tử 1: Ở đây Thầy có cho mấy cuốn sách mà để học theo cái phương pháp của
Thầy dạy cách thức để tu không ạ?
Trưởng
lão: Sách của
Thầy nhiều lắm con. Thầy viết sách, thì giờ thí dụ như con mới thì nó có: “Những
chặng đường tu học cho người cư sĩ”, người mới tu thì trong đó nó có Định
Niệm Hơi Thở, đầy đủ trong đó hết. Lát nữa mấy con vô trong đó coi cô Út còn có
nhà không, mấy con sẽ xin sách đó mấy con. Cô Út sẽ cho mấy con.
Phật tử
1: Thầy có đĩa
không Thầy?
Trưởng
lão: Đĩa thì Phật
tử họ thu những cái lời giảng dạy của Thầy đó. Bây giờ quý vị bỏ máy ở đây để
thu rồi quý vị về sang ra trong đĩa, Thầy có biết đâu. Họ làm chứ Thầy không có
biết. Nhưng mà đĩa cũng nhiều lắm con. Con cứ hỏi cô Út coi có đĩa không? Mấy
Phật tử họ làm công việc đó đó, rồi họ gửi đó, rồi mấy con xin rồi cô Út cho.
Đúng là mấy
con lớn tuổi rồi, mấy con chỉ mở cái máy ra, để cái đĩa vô, mấy con ngồi nghe lời
mà Thầy dạy đó thì mấy con khỏi đọc. Còn mấy con mà mắt còn sáng này kia, mắt
còn sáng đó thì mấy con đọc sách mấy con nghiên cứu. Còn không lớn tuổi rồi, mấy
con mở máy nghe những cái đĩa, thì nghe đi nghe lại, rồi mấy con nhớ được những
cái điều kiện mà Thầy dạy trong đó, tu tập sao đó. Thì mấy con sẽ hỏi ở trong
Tu viện thì ở trong đó sẽ có, sẽ cho mấy con. Chứ còn không có bán.
Ở đây Thầy
nói sách vở không có bán, mà ai bán là trái với cái mục đích của Thầy. Bởi vì tất
cả những cái này là Phật tử người ta cùng nhau, người ta góp nhau người chút,
người chút. Người ta in những cái kinh sách ra của Thầy viết, Thầy có bổn phận
viết thôi. Còn cái in ra được thì do Phật tử. Do đó bây giờ in ra thì cho Phật
tử chứ không được bán, ở đây không có bán lấy tiền. Kinh sách Phật, lời Thầy dạy
là kinh sách Phật mà, làm sao bán lời của Phật được mấy con? Ai bán pháp?
Cho nên cho,
mà người nào bán pháp đó là người đó sai mấy con. Sách Thầy mà nghe chỗ nào có
bán là chỗ đó sai rồi đó, chỗ đó (sai) cái tông chỉ của Thầy, thì cũng phải chịu
thôi. Họ làm trật.
(34:44) Phật
tử 1: Con thấy Thầy thì càng ngày càng lớn tuổi rồi khi nào Thầy tịch
thì muốn có những lời giáo hóa, chỉ dạy cách tu thiền đó. Dạ! Mà Thầy không có
tổ chức đó rồi ở đây không ai làm cái đó để phổ biến đó.
Trưởng
lão: À! Có chứ
con, có nhưng mà điều kiện là, bởi vì coi như ở đây thì có 1 cái xưởng, ít
thôi, nhưng mà cái tổ chức đó nó đưa ra ngoài Hà Nội ngoài miền Bắc. Ngoài đó
nó có nhân sự, nhân sự nó nhiều. Rồi ở Ninh Bình nó có cái nhân sự ở đó, nó có
tổ chức hẳn hoi hoàn toàn. Người làm cái này, người làm cái kia, người in kinh
sách này kia.
Còn ở đây
coi như ở ngoài kia người ta làm, người ta gửi vào. Cho nên ở đây chỉ cần có
phát thôi. Chứ còn cái tổ chức của Thầy coi như là khắp nước mà. Thầy không có
một chỗ đâu. Cho nên khi mấy con về thì ở trong Tu viện, mấy con hỏi trong Tu
viện thì ở trong đó có cái gì ở trong đó thì sẽ giúp đỡ cho mấy con.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét