486- BỎ TỤNG KINH ĐI KẺO PHẬT QUỞ
(43:31) Phật
tử: Thầy ơi Thầy giải
thích giùm con chuyện nữa
Trưởng
lão: Gì đó con?
Phật tử: Chẳng hạn như là con đang trì kinh
mà nửa đêm có người kêu để mua đồ, vậy con ngưng ra con bán con có tội không?
(43:42)Trưởng
lão: Thật sự ra
cái phương pháp mà con đang trì kinh. Tức là con đang tụng kinh mà có người kêu
ra mua đồ, mà con đi ra con lấy đồ con bán, thì con có tội với cái câu chuyện
trì kinh của con. Tại vì con ngắt đoạn. Mà vì sự sống của con mà con không bán
mai mốt người ta không đến mua đồ của con nữa.
Phật tử: Tại vì việc bán của con là việc bán
thuốc, thành ra suy nghĩ hoài. Con sợ người ta đau rồi con cứ lo ngồi thiền thì
con sợ.
Trưởng
lão: Thì cái
này, bởi vì con thấy sự trì kinh con không có lợi. Mà chính cái chỗ bán cho thuốc
cái người, giúp đỡ cho người, người ta đang bệnh thì cái đó có lợi. Bởi vì con
bán thuốc cho người ta uống. Người ta đang nhức đầu đi, mà người ta về người ta
uống cái nó giảm bớt nhức đầu thì cái này là cái phước báu của con. Còn cái trì
kinh này không phước báu gì hết.
Phật tử: Vậy con phải trì kinh nữa hay con
nghỉ luôn?
Trưởng
lão: Thôi con
nghỉ luôn chứ tập nữa thì coi như ông Phật ông quở con đó.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét