493- CHẾT BỞI TAI NẠN BẤT NGỜ THÌ ĐI VỀ ĐÂU?
Phật tử
5: Dạ. Vậy con
thưa Thầy, như những người mà thí dụ họ đang đi vậy thì họ bị tai nạn hoặc một
cái gì đó phát độc chết liền thì lúc đó họ có cái niệm thì họ về đâu Thầy?
(51:42) Trưởng
lão: Bởi vì cái nhân quả nó sắp xếp cho họ phải gặp cái tai nạn đó, đụng
một cái rầm cái họ chết liền, tức là nó sắp xếp rồi. Khi đụng họ nó đã tái
sanh, nhưng cái nghiệp của họ nó đã sắp xếp, cái nhân quả nó sắp xếp rồi, khi
mà mà họ vừa đụng cái là họ chết liền. Sự thật ra nó không phải nó chết liền
đâu. Đụng cái, cái họ cũng còn ở trong cái đau nhức một chút xíu nào đó rồi họ
mới chết, thì trong cái khoảng đó đó họ sợ hãi hay hoặc là họ còn thương tiếc
gì đó, nó còn cái niệm gì của họ, thì cái cận tử nghiệp đó nó tương ưng, nó tái
sanh liền tức khắc. Chớ không phải là đụng cái rầm họ chết liền đâu, mặc dù đụng
cái rầm cái họ giãy giụa, cái họ chết. Trong khi giãy giụa đó là họ ở trong cái
cận tử nghiệp.
(52:27) Phật
tử 5: Nếu mà họ chết như vậy là chưa kịp khởi niệm, thì họ chưa tới số,
họ còn … (. . .).
Trưởng
lão: Đâu có
con, không có đâu con. Nhân quả mà, nó sắp xếp con. Con thấy nó sắp xếp rất kỹ
lắm con, một người ở một chỗ, một chỗ, chỗ, mà nó sắp vô cái xe hơi đụng một
cái bao nhiêu người, tại sao mà có người đó đón cái xe hơi mà cái ông lơ xe ông
nói xe đầy rồi ông không rước, ông này khỏi chết. Mà mấy người này họ rước nhau
mà người ở một xứ mấy con, nó lại đây cái lên xe này tới cái điểm đó, nó đụng
cái nó chết liền tức khắc. Tức là cái nhân quả tới đó, nó cộng nghiệp, cộng
nghiệp của nhân quả con, chứ nó không phải là muốn chết ngang xương đâu, không
có đâu. Nó sắp xếp hết rồi con. Nó có cái sắp xếp rất là kỹ lưỡng của quy luật
nhân quả. Mình thì mình thấy nó đơn giản.
Phật tử
5: Dạ thưa Thầy,
Con kể con không quên, con nhớ tới giờ. Nay thì con cũng hơn 60 tuổi rồi, không
trẻ nữa đâu cho nên con còn … điều kiện mà con hỏi Thầy … có, nếu mà không có
thì, nói sai thì Thầy cũng tha thứ cho con … (. . .).
(53:38) Trưởng
lão: Nói chung là cái hiện tượng mà một người mẹ mà sanh một đứa con
ra đó, thì bao giờ họ cũng… hồi sanh thì họ không biết nhưng mà khi sanh ra rồi
thì đứa con họ phải biết thôi, nhưng mà nó có những hiện tượng gì thì cái người
mẹ biết, nhưng mà có cái điều kiện là họ hay nói thêm nhiều lắm. Nói chung là
Thầy sanh ra như mấy con, không có gì đặc biệt hết đâu, nhưng mà nó có cái đặc
biệt là tại vì Thầy, nó có cái thông minh sẵn của nó. Tại vì Thầy hồi nào tới
giờ Thầy học là Thầy thông minh, mà tại sao Thầy còn nhỏ mà Thầy ham học lắm.
Nói chung là học là đâu là nhớ đó, cái trí óc nó như vậy.
Cho nên vì vậy
mà thấy Thầy thông minh thì cha mẹ phải nói: “Hồi tui sanh nó có bọc điều,
bọc đỏ gì đủ thứ đó”.
Phật tử 5: … (. . .).
HẾT BĂNG

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét