503- NGHIỆP ĐI TÁI SANH LUÂN HỒI
(14:38) Cho
nên vì vậy một con người khi chết rồi đó, nó không có cái gì đi đâu cả hết. Mấy
con hiện giờ, cái tâm của mấy con nó chưa được thanh thản, an lạc, cho nên nó
theo cái tham, sân, si nó lăng xăng nghĩ ngợi, buồn phiền, giận hờn, cảm thọ, bệnh
đau, tất cả những cái này nó thành một cái lực, gọi là nghiệp lực, nghiệp lực hữu
lậu.
Cho nên, khi
bỏ thân này, cái nghiệp lực đó nó tương ưng với ai cũng giống mấy con, cũng mấy
con sân cái lực của mấy con sân như vậy, tức giận như vậy đó, giống như cái người
nào đó thì cái nghiệp của mấy con tương ưng, nó hút với nhau, thì mấy con làm
con họ chứ không chạy đâu khỏi. Cho nên, tái sanh luân hồi là do cái nghiệp,
cái nghiệp không có nghĩa là đi tái sanh mà nó bị tương ưng, nó hút, nó hút
nhau.
Cũng như
mình thích cái đó, bây giờ thấy mình ưa ăn bánh bèo, thấy bánh bèo thì mình
thèm, nó hút mình rồi, có phải không mấy con? Nó hút mình, đó cái thứ đó. Cho
nên, vì vậy cái tái sanh luân hồi không phải là chúng ta muốn được, mà nó hút
cũng như nam châm với một thanh sắt là nó phải hút thôi, không thể nào mà nó
không hút, đó cái lực cái lực của nó hút, nó tương ưng là nó hút à, mà nó chưa
tương ưng thì nó chưa hút.
Cho nên có
nhiều người các con thấy đó, lâm sàng, họ cứ thoi thóp đó, mà họ chết mà họ
không chết, nó chưa tương ưng được mà chết sao được, nó phải nằm đó trên cái
nghiệp nhân quả của nó chứ nó làm sao bỏ đi được, khi nó tương ưng được thì ở
đây nó thở hơi thở cuối cùng, hớp lên một cái là nó cái hơi thở nó không còn nữa,
thì cái thân họ chết, thì ngay đó họ đã có cái thân mới.
Cho nên đức
Phật nói, chết đây sanh kia, chết chỗ này thì ở chỗ kia nó có sanh rồi, chứ nó
không phải bốn mươi chín ngày như Đại thừa mà còn cầu siêu, cầu an đâu, còn làm
đám ma mấy con? Đức Phật nói một đàng mà bây giờ kinh sách Phật lại dạy một ngả,
làm chúng ta hao tài tốn của rất lớn, rất lớn.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét