Thứ Hai, 26 tháng 2, 2024

502- NGHIỆP ĐI TÁI SANH LUÂN HỒI

 

502- NGHIỆP ĐI TÁI SANH LUÂN HỒI

(32:12) Nếu mấy con không làm chủ được sự sống chết của mấy con, thì mấy con chết đi mấy con sẽ tiếp tục tái sinh luân hồi không thể nào. Không phải linh hồn của mấy con luân hồi, mấy con không có linh hồn, mà nghiệp mấy con đi luân hồi.

Nghiệp là như thế nào? Bữa nay mấy con giận chút, ngày mai giận chút, ngày mốt giận chút nó thành một cái nghiệp sân. Bữa nay mấy con tham cái này chút, ngày mai tham cái này chút. Bữa nay mấy con nấu ăn bữa này tao ăn dở quá, đó là mấy con tham ăn, muốn ăn ngon chứ gì, tức là khởi ý đó là biết là tham ăn. Bữa nay ta ăn miếng ăn ngon này quá, ta ăn được nhiều, ta ăn được hai bát, đó là tham ăn. Mấy con thấy cái tâm tham, mà ngày huân một chút, ngày huân một chút nó thành ra một cái lực tham. Các con hiểu không? Đó!

Cho nên vì vậy cái nghiệp tham đó đó, khi mà mấy con bỏ thân này thì cái nghiệp đó tương ưng với mấy người mà cũng tham ăn, tham uống vậy nó sẽ tái sinh làm con họ. Có đúng không mấy con? Phải giống nhau chứ! Sanh ra phải giống nhau chứ, cha mẹ phải giống con, con giống cha mẹ chớ. Chứ không lẽ người ta nói giống đa đa, gà rừng sao, phải không?

Đó thì mấy con thấy ít ra đứa con nó sinh ra nó không giống mẹ thì nó phải giống cha, nó không giống cái này thì nó phải giống cái khác, mặt mày cái thân xác nó không giống thì ít ra nó giống cái tâm tính, mà nó không giống ngón tay, ngón chân thì ít ra cũng giống cái lỗ mũi, mà nó không giống hết toàn mặt của nó thì nó cũng giống cái miệng. Có phải không mấy con thấy, con thì nó không giống cái này, giống cái kia thế nào nó cũng ảnh hưởng chung.

Vì cái nghiệp của nó mà, nó tương ưng nó phải giống nhau, nó hiện ra cái tướng giống của nó. Có người con sinh ra thì không giận, mà có đứa con có đứa con sinh ra thì lại giận. Đó thì mấy con thấy đó là cái nghiệp, cái nghiệp nó tương ưng với nhau nó giống nhau. Cho nên vì vậy mà làm con người ta hoài, tiếp tục tái sinh luân hồi, quá khổ mấy con.

Mà mỗi lần làm người mà may mắn được thân người là có phước lắm, bởi vì nó có cái trí tuệ nó hiểu biết. Nó biết thiện, biết ác, nó biết tu. Chứ còn sinh cho con vật mấy con biết nó làm sao biết, con gà đi nó đâu có biết gì. Nó bảo mày tu thiện đi, nó lại đằng kia nó gặp con trùng nó mổ ăn à. Vừa bảo nó tu thiện đi thì nó ra kia nó thấy con trùng nó mổ, nó nuốt, nó thấy đó là cái thực phẩm nó ăn rồi.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

664- KINH ĐỊA TẠNG

  664- KINH ĐỊA TẠNG (01:23:39)  Phật tử  7: Kính bạch Thầy! Con xin hỏi, khi thân người vừa mới mất thì sẽ thác sanh vào một cõi lành hoặc ...