607- KHÔNG GÌ THƯỜNG HẰNG KHI THÂN HOẠI DIỆT
(51:09) Phật
tử: Dạ, con đội ơn Thầy. Thưa Thầy cái câu hỏi cuối cùng Phật tử mà
không phải trong nhóm chúng con là Phật tử Chơn Hương ở tiểu bang Utah. Trong
kinh Thủ Lăng Nghiêm, đức Phật chỉ ngài A Nan về tánh nghe, tánh thấy là thường
hằng không sinh, diệt. Nhưng khi thân người hoại diệt thì tánh nghe, tánh thấy
có còn không? Bạch Thầy từ bi chỉ dạy.
Trưởng
lão: Bởi vì
ngay cả khi mà chúng ta còn sống mà khi chúng ta ngủ thì tánh nghe, tánh thấy
đâu còn, thì làm sao khi chúng ta mất mà làm sao còn tánh nghe, tánh thấy được.
Khi chúng ta
còn là do cái ý thức của chúng ta, ý căn của chúng ta hoạt động, ý thức chúng
ta có thì cho nên tánh nghe, tánh thấy, tánh biết của chúng ta. Khi cái ý căn
chúng ta bị hoại diệt, tức là não bộ chúng ta bị hoại diệt thì tánh thấy, tánh
nghe, tánh biết chúng ta cũng không còn.
Cho nên
không có, đó là một cái lý luận của một cái tưởng. Cho nên kinh Thủ Lăng Nghiêm
không thật đúng của Phật. Bởi vì không có cái thường hằng nào cả, vì sáu cái thức
của chúng ta nó chỉ mới là thân thức mà thôi, nó còn hai cái thức nữa là tưởng
thức với thức thức, chúng ta chưa nói trong thân ngũ uẩn kia mà. Vậy thì cái thức
thức còn mất huống hồ là cái sáu thức của chúng ta, làm sao còn.
Nghĩa là cái
thân ngũ uẩn của chúng ta, năm uẩn: Sắc, thọ, tưởng, hành, thức. Thì cái thức
này vẫn hoại diệt thì cái thân thức của chúng ta, tức là ý thức, nhãn thức, nhĩ
thức, tỷ thức, thân thức của chúng ta làm sao còn. Quá rõ khi mà hoại diệt,
không còn cái gì còn.
Đức Phật
nói: “Nếu còn một chút xíu cái biết thì đạo Ta không ra đời”. Bởi
vì không thể giải quyết được sự khổ của con người. Nếu mà thế gian này có một
cái bản ngã thật sự thì đạo Ta cũng không ra đời, là vì không thể giúp cho con
người thoát khổ, cho nên không ra đời. Vì nó vô duyên hợp nó không có bản ngã
thật sự, cho nên đạo Phật mới ra đời, ra đời để giúp con người thoát khổ. Vì nó
không thật cho nên nó mới giải quyết được cái khổ, còn nếu mà nó có thật, có
người chịu khổ thì không thể giải quyết được.
Đó là cái lý
luận của đạo Phật rất cụ thể và rõ ràng. Nếu chúng ta có một người thật sự làm
ác thì làm sao chúng ta giải khổ được, bởi vì chính người đó đã làm ác thì
không thể giải khổ được. Mà có thật sự một người hoàn toàn là vĩnh viễn thì dù
là linh hồn, dù thần thức đi nữa thì chúng ta không giải quyết được.
Còn đằng này
nó do duyên hợp không có, cho nên nó hoàn toàn nó không có cái khổ, nhưng mà
chúng ta vì lầm, lầm cho nên thấy mình khổ, vì vậy mà chúng ta giải khổ, khi
chúng ta hiểu thì chúng ta sẽ hết khổ.
Phật tử: Dạ, con đội ơn Hòa thượng. Dạ.
Sau đây thì không biết là em họ qua bà xã con đây có, cũng là người đã thích
nghe, hiểu biết, tìm hiểu Phật giáo. Dạ. Chúng con mới vừa được biết, nghĩa là
anh rất là thích về đạo Phật, những cuốn Phật viết là những cái bộ kinh Nguyên
Thủy, thì con hơi ngạc nhiên. Vì vậy mà ngày hôm qua, đó là cái cơ duyên của
anh đó, anh qua con, xin phép Hòa thượng là con xin rủ anh đi theo con để đến
đây, để có những cái gì thắc mắc thì xin hỏi Hòa thượng, rồi Hòa thượng từ bi
chỉ dạy.
Trưởng
lão: Con qua
bên ghế đây ngồi đi con.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét