639- KHÔNG CÓ THẾ GIỚI SIÊU HÌNH
(28:41) Phật
tử Minh Điền: Kính bạch Thầy, pháp môn Tịnh Độ có phải do kim ngôn ngọc ngữ
của đức Phật Thích Ca Mâu Ni nói ra?
Trưởng
lão: Thật sự ra
thì, Thầy nói rằng nếu mà nói đức Phật nói ra thì coi như là phỉ báng Phật. Bởi
vì chính đức Phật ra đời là đức Phật nhằm phá cái thế giới siêu hình. Cuộc sống
của chúng ta có thế giới, chúng ta có thân người, có này kia, đức Phật nói đều
là tưởng tri mà, chúng ta đều là tưởng tri. Thân này đâu phải là của chúng ta,
thật sự của nó đâu? Nó là do duyên hợp mà có mà.
Bây giờ cứ
nghĩ cái thân này của mình, cái tâm này của mình, nhà cũng của mình, cái này của
mình, tất cả không phải. Nó là duyên hợp, có sao được mà có? Mấy người có mang
được đi theo chỗ nào đâu mà mấy người cứ có? Nó đâu có có. Nó tan, nó hoại, nó
mất tiêu hết, không còn cái gì hết.
Cho nên Thập
Nhị Nhân Duyên, bài mười hai nhân duyên đức Phật đã chỉ xác định cho cuộc sống
của Phật chúng ta, thì nó rõ ràng là, từ cái thân này cho đến các cái duyên hợp
để mà tạo thành cuộc sống thế giới đó, thì nó toàn là thứ khổ. Mà chết rồi thì
mười hai duyên này không còn cái gì hết.
Còn nói về
ngũ duyên, tức là Ngũ Uẩn, thì chỉ cái thân của chúng ta, nó không có chỉ cái
môi trường sống ở ngoài, Thập Nhị Nhân Duyên là nó chỉ luôn cái môi trường sống
ở ngoài. Tức là sáu căn tiếp xúc sáu trần. Sáu trần là sắc thanh hương ở ngoài,
thì nó là Thập Nhị Nhân Duyên rồi. Còn nói về cái Ngũ Uẩn là cái thân của chúng
ta là Sắc, Thọ, Tưởng, Hành, Thức đó, nó năm cái uẩn này đó, thì nó chỉ cho cái
thân của chúng ta.
(30:35) Nhưng
mà khi người chết rồi, Ngũ Uẩn nó không còn cái gì hết. Thế mà rồi chúng ta cứ
cho nó là thật, thế giới này là thật, hữu hình là có thật. Rồi bắt đầu nghĩ ra,
tưởng ra cái thế giới siêu hình, rồi cho nó có cái linh hồn nữa. Trời đất ơi
đâu có chuyện đó. Bày ra đủ thứ để giờ nó cúng kiếng tùm lum hết.
Rồi bắt đầu
bây giờ đẻ ra thêm nữa một cái thế giới nữa là thế giới Cực Lạc. Có ông Phật Di
Đà rước mình về trên đó, ở trên cõi Cực Lạc cho sướng. Họ đẻ ra đủ thứ hết. Đạo
Phật ra đời trong khi đó có nhiều tôn giáo đã xây dựng thế giới siêu hình, mà
chính những thế giới siêu hình đã làm cho con người ta mê tín, lạc hậu. cho nên
đức Phật đập phá nát, cho nên gọi là tưởng tri chứ không phải liễu tri.
Coi lại cái
bài kinh căn bản, mà Phật dạy trong bài kinh Pháp môn căn bản đó, Phật nói tất
cả những thế giới đó đều là tưởng tri. Cho nên Phật nói ba mươi ba cõi Trời. Ba
mươi ba cõi Trời, đức Phật đều nói hết, cõi Trời này cõi Trời kia đó, ba mươi
ba cõi Trời đều là tưởng tri, chứ không phải là liễu tri đâu. Đều là cái tưởng
của mình tưởng ra thôi, nó đâu có thật.
Nhưng mà các
con đọc ở trong kinh, thì các con nghe đó, có cõi Trời nào là Đâu Suất, nào là
trời Tha Hoá, nào là Tứ Thiền Thiên này kia nọ. Nghe đủ thứ cõi Trời chứ gì?
Quang Âm Thiên rồi này kia rồi đủ thứ hết. Đức Phật nói vậy đó. Nhưng mà đọc
cái bài kinh căn bản đức Phật dứt khoát đập xuống hết.
Đức Phật còn
có bài kinh như thế này nè. Đức Phật nói có nhà vua đó. Đức Phật đêm một cái
câu chuyện để chúng ta nhận thấy. Ngày xưa có một cái ông quan hay làm ác.
Nghĩa là ổng lãnh cái chức vụ là hàng ngày giám sát người nào mà ăn trộm ăn cắp
là ông cứ chém đầu hết. Nghĩa là đưa đến ông đó là ông chặt đầu hết.
Thì ông mới
nói: "Từ hồi nào tới giờ khanh lãnh cái chức vụ này là khanh ác,
giết người dữ lắm, chắc chắn là khanh thế nào cũng bị đọa địa ngục. Vậy thì nếu
mà khanh chết đi thì khanh nhớ làm sao khanh về, khanh báo có địa ngục thật sự.
Bởi vì thế nào khanh cũng bị hành hạ thôi, bởi vì khanh giết người. Mặc dù là
ta ký tên, nhưng mà nhà ngươi trực tiếp giết người ta, chắc chắn là phải đọa địa
ngục. Thế nào thì cái tội của nhà ngươi cũng phải đọa địa ngục thôi, không thể
nào trật được".
(32:32) Cho
nên dặn ông quan này, dặn dò hết sức. Cuối cùng ông quan ổng này chết, mất tiêu
luôn từ năm này đến năm khác, không thấy ông về ổng báo tin có địa ngục hay
không. Đó là cái câu chuyện đức Phật đặt ra để mà cho chúng ta hiểu mà.
Thì lại
trong triều đó lại có một ông quan rất thiện, không có làm điều ác mà bố thí
làm lành đủ thứ, không có làm chọc ghẹo ai hết. Thì ông này được nhà vua chấp
nhận là ông rất thiện, vậy thì chắc chắn ông sẽ sanh cõi Trời. Bởi vì các tôn
giáo khác người ta nói mình làm thiện mình là phải sanh cõi Trời chứ gì? Mình
làm ác là đọa địa ngục chứ gì?
Vậy thì cái
ông quan đó sắp sửa chết, thì nhà vua đến căn dặn ông: "Nếu khi
nào mà ông chết, ông về được cõi Trời thì ông về ông báo cho ta biết có cõi Trời
thật sự. Nhớ, ta dặn, nhớ!". Nhưng mà cuối cùng ông này chết cũng
không thấy về báo luôn.
Thì trước
kia nói địa ngục, thì ông nọ bị xuống giam địa ngục người ta không cho về, thì
đúng rồi, thì các tôn giáo, các Giáo chủ khác họ luận, họ nói tại ông đó ông
làm ác, ông mắc người ta bỏ tù chứ làm sao mà về được. Nhà vua dặn thì dặn chứ
người ta bị người ta còng, bị gông trói ở dưới thì làm sao mà về được?
Thì sau đó,
thì cái ông quan đó chết, thì nhà vua cũng dặn ông đó, thì mấy ông kia không có
lý luận được. Bây giờ mấy ông nói là bị tội thì người ta cột, người ta trói,
người ta bỏ tù, chứ người ta không cho về. Còn ông này sanh lên cõi Trời thì lẽ
đương nhiên là ông ta muốn đi đâu cũng được chứ, tại sao tui dặn ông vậy mà ông
không về báo? Như vậy rõ ràng là không có.
Con thấy cái
bài kinh đó xác thực chứ, để xác định là không có thế giới siêu hình. Đó là
cách thức phá cái thế giới siêu hình. Mà con người từ xưa, có con người trên
hành tinh này rồi thì trước cái cảnh thiên tai hỏa hoạn, trước cái núi non hùng
vĩ, trước cái thời tiết nó vĩ đại quá, người ta sợ hãi. Những cái cây cô thụ nó
lớn hàng bao nhiêu, mình thấy mình cũng ghê, như mấy cây đa, con biết nó lớn dữ
tợn.
(34:12) Thành
ra mình thấy mình nhỏ bé quá, mình khiếp đảm. Mà mình khiếp đảm thì tức là tư
tưởng, cái tưởng của mình nó tưởng có Thần trong đó. Mà từ cái tưởng đó nó sẽ
linh. Bởi vậy cái cục đất có gò mối thôi, mà mình cứ đốt nhang mình vái phù hộ
được cho mạnh giỏi. Chứ không, trời ơi, ai đi ngang qua mà ỉa đái bậy bạ là quở
liền đó chứ. Ai quở? Cái tưởng của mình chứ ai.
Phật tử Mỹ
Châu: Như vậy là cái
cuốn kinh này theo như lời Phật nói hay là cái gì? Em Sáu này muốn hỏi Thầy đó.
Phật tử
Minh Điền: Mình
không có để "như thị ngã văn" hả Thầy?
Trưởng
lão: Cũng như
bây giờ Thầy viết kinh, Thầy cũng để "Như thị ngã văn" được,
chứ ai làm gì. Đâu phải chữ "Như thị ngã văn" là ông
Phật nói.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét