664- KINH ĐỊA TẠNG
(01:23:39) Phật
tử 7: Kính bạch Thầy! Con xin hỏi, khi thân người vừa mới mất thì sẽ
thác sanh vào một cõi lành hoặc cõi ác tùy theo cái tội, tùy theo cái nghiệp của
người đó tạo tác. Nếu như vậy vừa rồi con cũng có xem qua Kinh Địa Tạng. Trong
đó con thấy ngài Quang Mục là thị hiện của ngài Địa Tạng. Mà ngài Quang Mục
cũng vì tình thương với mẹ mà phải bán hết gia tài, của cải để mà làm lễ cúng
dường trai tăng, để hồi hướng công đức để cha mẹ thác sanh vào các cõi lành.
Trong Kinh Địa Tạng như thế thì Kinh đó có thật hay là hư, thưa Thầy? Con mong
Thầy hoan hỷ chỉ bảo cho tụi con biết, mô Phật.
(01:24:13) Trưởng
lão: Nó thuộc về hệ thống của Đại Thừa, nó thuộc về Bà-la-môn. Cho nên nó
xây dựng ở trên cái vấn đề phước báo Hữu lậu, chứ không phải là Vô lậu. Vì vậy
mà những loại kinh này, thật sự nó không đúng đường lối của đạo Phật đâu. Cho
nên nó nói làm chúng ta không có hiểu. Làm sao hiểu được? Nhưng sự thật ra,
cũng không phải là khó hiểu đâu.
Ví dụ như
ngài Quang Mục, ngài bán hết của cải, tài sản, ngài đem cúng dường trai Tăng,
mong nhờ công đức của chư Tăng để hồi hướng lại cho mẹ ngài. Thì sự thật ra,
không có ai hồi hướng cho mình. Mà chính bản thân của mình. Chỉ có có ước vọng,
ước nguyện của mình thôi. Trong Kinh Ước Nguyện, trong Kinh Trung Bộ thì Đức Phật
có dạy về bài Kinh Ước Nguyện, chỉ ước nguyện chứ không hồi hướng cho ai được hết.
Nghĩa là bây
giờ Thầy có tu rồi, Thầy hồi hướng cho con cũng không được. Mà Thầy chỉ ước
nguyện cho con. Ước nguyện cho con được làm cái điều lành, làm cái điều tốt
thôi. Cái sự ước nguyện đó thì mới có thể được. Bởi vì mình ước nguyện cho người
ta. Bây giờ mình ước nguyện cho đứa con. Con nó hư, nó đi chơi, nó không có
nghe lời dạy. Mình ước nguyện, mà mình làm được điều lành gì, mình ước nguyện
con mình sẽ làm được những điều lành. Cái tâm tha thiết đó, và cái nhân quả đó,
nó sẽ giao cảm, nó giúp con mình trong một ngày nào đó, nó có sức tỉnh, từ đó
nó sẽ đổi được con đường. Chứ không thể làm gì. Nghĩa là chỉ có ước nguyện. Cho
nên vấn đề ở trong Kinh Địa Tạng là vấn đề mê tín.
Sau này Thầy
có dịp thầy lôi ra mà đập cái kinh đó hết, thì các con mới thấy kinh đó đúng
hay sai. Tại vì nó không có duyên, không có người hỏi, chứ mà có người hỏi, Thầy
lôi ra Thầy đập hết. Nghĩa là có nhiều cái mê tín ở trong đó rất lớn mà Thầy
chưa tiện nói ra. Kinh Pháp Hoa đã có người hỏi Thầy. Cho nên do đó từ cái chặt
tay, chặt chân cúng dường để mà cầu phước báo, để mà cầu “kiến tánh thành Phật”,
điều đó là đã được Thầy đập. Sau này các con đọc tới cuốn IX, cuốn X “Đường
Về Xứ Phật”, các con sẽ thấy Thầy dạy trong Kinh Pháp Hoa. Cái cách trong
đó làm cho người ta hủy hoại cơ thể của người ta, người ta không tàn tật mà bắt
buộc người ta phải cụt tay, cụt chân. Có nhiều người chặt tay, có người đốt
ngón tay để mà cầu pháp mà. Gọi là “Pháp thí đại thừa” chứ gì? Cho nên ngài Thần
Quang, tức là Huệ Khả, chặt cánh tay để mà cúng dâng lên cầu pháp với Bồ Đề Đạt
Ma chứ gì? Đó là hình ảnh của Phật gia đó mấy con. Cái Phẩm “Tựa” của Pháp Hoa,
mấy con tụng rồi mấy con biết, nó dạy cúng dường nhiều cách phi đạo lý lắm. Cơ
thể chúng ta để chặt ngón tay, để đốt ngón tay, để làm đau khổ. Thậm chí nó dạy
chúng ta phải đốt đầu, làm chúng ta hồi hướng muốn run người. Các con biết nếu
mà không nhờ quý Hòa thượng bấm ở trên đầu chúng ta, thì chúng ta thấy đau
không chịu được đâu. Cho nên tưởng là chúng ta đốt đầu nhiều dấu như vậy là lên
chức Hòa thượng, Thượng tọa rồi ngon lành, sự thật ra, cái này là hành xác, làm
cho khổ mình chứ không sai. Phật không chấp nhận điều đó.
Cho nên có dịp
mà các con hỏi Thầy thì hôm nay các con sẽ lần lượt sẽ đọc lại những cái cuốn
Đường Về Xứ Phật tập IX, tập X, các con sẽ nghe những bài pháp nói về Kinh Pháp
Hoa. Rồi tới đây thì chắc chắn là sẽ có người hỏi về Kinh Địa Tạng. Và đồng thời
thì các con sẽ được nghe hỏi lại. Còn giải thích bây giờ thì nó không có thì giờ.
Để rồi, làm cho chúng ta sáng tỏ lại, không bị mê mờ của ba cái giáo pháp này.
Bây giờ còn cái gì mấy con hỏi nữa không? Nếu không thì đi ăn cơm. (cười)



