229- CÁCH THỨC HOẠT ĐỘNG TƯỞNG UẨN CỦA CÁC NHÀ NGOẠI CẢM
(01:21:44) Còn
các nhà ngoại cảm tại sao họ vừa ý thức mà vừa tưởng thức? Hai cái này hoạt động,
nó câu hữu, nó hoạt động với nhau. Cái người mà ngoại cảm, lúc thì họ sử
dụng cái ý thức của họ, họ đi đây, đi đó đều do ý thức. Nhưng mà cái
gì mà ý thức không biết thì họ im lặng, họ giữ yên lặng lại hay hoặc là họ đốt
hương mấy con. Các con thấy họ đốt nhang làm như họ cầu khẩn, làm kiểu như
nhập đồng vậy đó, các con hiểu chưa? Bắt đầu bây giờ cái tưởng nó mới
hoạt động được, nó hoạt động được nó mới biết hài cốt nằm chỗ đó chứ nếu mà
không đốt nhang, cô này cô cũng không tìm được đâu. Mấy con hiểu chưa?
Cho nên mấy
con xét lại, qua đọc lại những câu chuyện huyền bí, có một số người đi tìm hài
cốt đó. Có một số người có được những sự mầu nhiệm mà đi tìm hài cốt dưới lòng
đất hoặc là giao cảm được với điều này thế kia mà đã ghi chép lại trở thành
sách. Mấy con nghiên cứu coi, trước khi họ làm một điều gì mà ngoài ý thức của
họ (thì) nó phải có một hình dáng như là nhập đồng, lên cốt thì nó mới làm được.
Đó, nó đâu có cái gì đâu! Mình thấy rõ ràng nó phải tạo cái thế để cho cái tưởng
thức của chúng ta hoạt động. Mà nó hoạt động được thì nó làm việc được, chứ
còn ý thức của chúng ta không thể làm được cái chuyện đó. Không thể
nhìn dưới lòng đất mà thấy hài cốt được, không thể giao cảm được với từ trường
của hình ảnh của những người đã chết còn lưu lại trong không gian. Ý thức chúng
ta không giao cảm được nhưng tưởng thức nó giao cảm được.
(01:23:17) Cũng
như ở đây có một người thắt cổ chết mà cái hình ảnh thắt cổ chết nó còn lưu lại
chứ cái người đó người ta đã chôn mất rồi, phải không? Nhưng người mà tưởng
giao cảm được thì người ta thấy được người đó đang thắt cổ chết ở trên cái cây
đó mà người ta treo tòn ten.
Mấy con thấy
rõ, cái tưởng hoạt động thì nó giao cảm được. Cho nên trong thân của chúng ta
có đủ những cái mầu nhiệm nhưng chúng ta không tập luyện. Không tập luyện thì
chúng ta không làm được việc gì hết, chỉ dùng ý thức của chúng ta để tạo danh,
tạo lợi, chạy theo dục, ham muốn,… Chỉ có vậy mà thôi, không có làm được cái
gì mà gọi là mầu nhiệm, kỳ lạ.
Cho nên
chúng ta phải nỗ lực! Chúng ta nỗ lực để tu tập là nhằm mục đích giải quyết bốn
sự đau khổ của chúng ta: sanh, già, bệnh, chết; chứ chúng ta không có muốn đi
làm nhà ngoại cảm đâu.
Cũng như bây
giờ, cỡ Thầy muốn đi làm nhà ngoại cảm chắc dễ lắm mấy con. Đi tìm hài cốt chứ
có làm cái gì, thì nó dễ lắm mấy con. Thầy dùng tưởng được mà, Thầy làm được
chuyện đó. Bây giờ người ta cứ mời Thầy đi chỗ này chỗ kia thôi, rồi cho ăn cho
uống, rồi khen ngợi, rồi này kia… Vô cơ quan tiềm năng về con người thì họ
cũng cho Thầy là nhà ngoại cảm, có vậy thôi. Cũng cực khổ Thầy chứ làm cái gì?
Để ở nhà, Thầy ngồi chơi cho sướng, ngồi tâm bất động, thanh thản, an lạc,
vô sự không phải hạnh phúc sao? Đi ra ngoài tiếp duyên nói chuyện này,
chuyện kia làm động thêm chứ làm gì. Thôi, để mấy người mà người ta chưa biết
tu người ta làm nhà ngoại cảm, người ta đi tìm, còn mình đã biết tu rồi ngồi
nhà chơi cho sướng.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét