375- 5) XẢ XÚC TƯỞNG
(21:29) 5.
Xúc tưởng…
Là phần thứ
năm.
…là một
cảm giác khinh an, hỷ lạc, khiến ta thích thú, ưa mến và khiến ta mất định. Xúc
tưởng là một loại tà pháp gây mê thích, say đắm cho người tọa thiền.
Cho nên, cái
người mà gặp cái trạng thái hỷ lạc hay khinh an thì họ thường là nhúc nhích
thân, họ động hay hoặc là họ ngước ngước lên vầy, hay hoặc là họ cúi cúi xuống
vầy. Mỗi lần mà có cái hành động ngước lên hay cúi xuống như vậy đó, họ nghe
cái trạng thái nó làm cho thích thú họ.
Tức là một
cái người tu thiền mà gọi là ly dục sanh hỷ lạc thì không có nghĩa là có một
cái trạng thái nào thích thú nào ở trong đó hết thì mới gọi là ly dục. Còn cái
này nó làm cho chúng ta thích thú, làm chúng ta thấy nó sảng khoái, êm ả, làm
chúng ta rất là ham thích.
Mỗi lần ngồi
thiền mà có những cái trạng thái đó thì chúng ta nói: “Khoái thiệt, ngồi
thiền như vầy là thích thiệt!” Vậy thôi đi ra tiệm kia ăn hủ tiếu đi
cho nó còn thích hơn, còn sướng hơn là ngồi thiền. Ngồi thiền chi cho đau chân
mà đi tìm cái chuyện cực khổ như vậy?
Cho nên, ở
đây Thầy nói, thật sự ở thế gian người ta cũng có những cái dục lạc như vậy,
còn bây giờ đi ngồi thiền cũng đi tìm cái đó thì cái người này thiệt ra chưa có
biết cái chỗ mà ly dục, ly ác pháp để mà chúng ta có một cái trạng thái do ly dục
sanh cái hỷ lạc.
Cái hỷ lạc của
những bậc Thánh, của những bậc chân nhân thì nó đâu phải là cái hỷ lạc của cái
phàm phu tục tử như vậy! Ngồi đó mà gục gù, gục gù cũng như con cu gáy để thưởng
thức những cái an lạc đó thì có thấm nhò gì cái chuyện mà ở đời người ta chạy
theo cái dục lạc thế gian đâu?
(23:05) Người
ta uống cái ly rượu người ta cũng gật gù, người ta hút cái điếu thuốc người ta
cũng gật gù, người ta kéo một cái điếu thuốc phiện người ta cũng gật gù, người
ta cũng sảng khoái người ta, mình ngồi thiền cũng gật gù, gật gù thì thử hỏi có
phải giống như vậy không?
Cho nên, có
một nhà sư viết ở trong cái bài báo: Làm cái người ngồi thiền cũng như là một
cái người mà hút thuốc phiện, nó cũng là sảng khoải như vậy hết, thiền nó cũng
thích thú như vậy.
Thiệt ra đó
là cái thứ thiền dục lạc, cái thiền tà, chớ đâu phải là cái thiền của Phật. Thiền
của Phật thì phải ly tất cả những cái trạng thái làm chúng ta thích thú đó chớ!
Thế mà vị
thiền sư đó cũng gọi là thiền, thì thiệt ra cả thế giới đăng cái bài báo đó mà
Việt Nam chúng ta cũng trích dịch ra mà đăng ở trong cái báo Giác Ngộ, Thầy đọc
Thầy thấy mắc tức cười. Cái chuyện mấy ông thiệt là chưa biết thiền định, cho
nên ông nào đạp cứt thì ông nấy cũng đạp theo, thúi cả đám hết mà không thấy
thúi.
Đó là cái
sai, mà cái sai của người này dẫn dắt tới người kia cũng là cái sai. Tưởng đâu
là ngồi thiền cũng như hút á phiện vậy đó, khoái như vậy đó, lâng lâng cũng như
đi vào cõi tiên như vậy đó, thì cái đó là cái tầm bậy.
Ở đây là bị
cái xúc tưởng hỷ lạc sanh ra những cái trạng thái điên khùng đó, cho nên tưởng
đâu là đúng, ai ngờ đâu chỉ ức chế tâm không vọng tưởng rồi bắt đầu từ đó nó
sanh ra những cái trạng thái điên khùng đó, chạy theo những cái tâm ham muốn
phàm phu tục tử chứ đâu phải là thiền của những bậc Thánh.
Cho nên, ở
đây chúng ta nên làm cái câu pháp hướng này để mà chúng ta đuổi cái xúc tưởng
này ra khỏi cái tâm chúng ta để chúng ta tiến tới con đường nhập Tam Thiền:
“Xúc
tưởng là một loại hỷ lạc ma, ta hãy đuổi nó đi ra khỏi tâm ta. Xúc tưởng hãy đi
đi, ta không chấp nhận ngươi! Ta phải bám chặt tụ điểm và hơi thở, đoạn dứt
chúng tức khắc, không được theo trạng thái này nữa!”
Đó thì chúng
ta phải dùng cái pháp hướng đó và nhắc cái tâm chúng ta.
Thỉnh thoảng
chúng ta còn nghe cái cảm giác hỷ lạc, cái thân chúng ta còn hơi rung động theo
cái kiểu gật gù cũng như người hút á phiện, cũng như cái thằng uống rượu mà nó
gật gù gật gù cái kiểu nó thích thú đó, thì chúng ta cũng nên chấm dứt cái đó
đi. Còn không thì đứng dậy mà đi kinh hành, chứ đừng có ở đó mà thưởng thức
theo cái kiểu thế gian đó.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét