448- KHÔNG CÓ THẾ GIỚI SIÊU HÌNH
(08:57) Đó!
Như vậy là chỉ cần chúng ta tu tập là trong cái thời nào chúng ta cũng tu được
làm chủ, chứ không phải là thời Đức Phật là thời Tượng Pháp cho nên có người
tu chứng, thời chúng ta là thời Mạt Pháp là không có người tu chứng, tại vì mấy
người tu sai pháp nhưng mà ngại không nói, có nhiều người tu nhưng mà không biết
rồi sau này có còn nhớ lại để mà tu nữa hay không. Nếu tu đúng pháp thì còn nhớ
lại, mà nếu tu sai pháp thì cái sai pháp đó nó sẽ dẫn dắt người đó đi tái sanh.
Các con thấy,
bây giờ có nhiều vị phù thủy không? Có nhiều người lên đồng cốt không? Là do
kiếp trước họ tu sai pháp lạc vào trong tưởng. Cho nên họ sanh lên làm người
không ai dạy họ để làm đồng cốt mà họ vẫn làm đồng cốt, các con thấy điều đó
không?
Cho nên một
số các vị sư, các vị thầy, các vị tu sai pháp lọt vào trong tưởng, trong tưởng
tức là tạo cho tư tưởng của mình hoạt động, cho nên vì vậy mà có nhiều người
bình thường như vầy mà bỗng dưng có một cú sốc nào đó thì cái tưởng nó hoạt động,
như cô Bích Hằng mấy con cũng đã nghe rồi chứ gì. Nhờ có cơ duyên chó điên cắn
mà cái tưởng hoạt động.
Nó hoạt động,
bây giờ cô mới nhìn bàn thờ thấy con cháu, ông bà mình ngồi trên đó, cái tưởng
của con thấy cái hình dáng đó, chứ đâu phải có linh hồn ngồi trên bàn thờ. Các
con hiểu không?
Cô nhìn suốt
xuống lòng đất, cô thấy hài cốt là tưởng. Còn bây giờ mấy con cũng có tưởng
nhưng mà tưởng của mấy con chưa hoạt động. Còn có những người, người ta lên đồng
nhập cốt thì cái tưởng của họ hoạt động, khi đó cái ý thức của chúng ta dừng lại,
bắt đầu muốn cái tưởng lên, thì bắt đầu nó lúc lắc, thằng tưởng nó lúc lắc cái
thân họ, nó lúc lắc một hơi cái bắt đầu họ nói cái này, kia làm như có linh hồn
về nhập, họ nói sao trúng quá. Cho nên, chúng ta không ngờ là cái tưởng giao cảm,
nó đều biết được các sự kiện xảy ra, cái thời gian trong quá khứ nó xảy ra như
thế nào, và cái không gian nó như thế nào họ đều nói không sai. Cho nên chúng
ta nghĩ rằng đó là có linh hồn, sự thật không có linh hồn, mà có cái tưởng
chúng ta hoạt động,
(11:00) Cho
nên một người tu xong người ta nhận thấy được không có linh hồn, cũng như Đức
Phật tu xong không thấy có thế giới siêu hình, không có thế giới cõi Trời. Thế
mà các tôn giáo đều xây dựng có cõi Trời, cho nên Đức Phật nói: “33 cõi
trời đều là cõi tưởng tri, chứ không phải là liễu tri”. Còn bây giờ Thầy
nói: “Không có thế giới siêu hình, toàn là tưởng của chúng ta hoạt động
mà tạo thành”.
Nhưng, ai lại
hiểu được cái này, bởi vì chỉ có người tu người ta mới thấy được, còn mình là
người không tu với cái ý thức của mình, với cái hiểu biết của mình làm sao mình
thấy được qua những trạng thái vô hình.
Nhưng nó từ
trạng thái vô hình đó, từ cái mà chúng ta không hiểu được nó mới sanh ra những
điều kiện mê tín, bởi vì mình không rõ nhưng mà nó có, chứ bây giờ phải đặt nó
như thế nào? Cho nên, chúng ta cho nó là thế giới linh hồn, thế giới siêu hình.
Từ đó chúng ta mới có cúng bái, cầu siêu, cầu an, mới có sách vở, mới quy ra: Ờ,
chết phải 49 ngày phải cầu siêu, cầu an, phải còn cái thời gian thần thức, hay
hoặc là thân trung ấm. Nên chúng ta mới có sự cầu siêu, cần an, làm tuần, làm tự,
rước thầy đến tụng kinh.
Trong khi hồi
còn sống mình không tu tập, tâm tham, sân, si mình không hết. Mà thế bây giờ,
mình dụng cái đó, các thầy tụng để cầu cái linh hồn đó được siêu sanh Cực Lạc.
Thử hỏi cái tâm tham, sân, si tụng kinh nó hết, thì bây giờ quý phật tử cứ tụng
kinh cho hết tham, sân, si đi coi hết không? Bao giờ hết!
Tu tập hằng
ngày, hằng đêm chúng ta xả từng chút từng, chút khi chưa hết, huống hồ bây giờ
tụng kinh mà bảo hết. Các con có nghe những người tụng kinh, nói: “Tao
mắc tụng kinh chứ tao mà không tụng kinh tao xuống tụi bây chết hết à”. Có
phải không? Như vậy là rõ ràng còn sân, chứ tụng kinh đâu hết sân. Thầy ví dụ
cho mấy con thấy. Cũng như nói: “Tao mắc niệm Phật chứ mà tao không mắc
niệm Phật, lần chuỗi là tụi bây chết hết à!”.
Thấy con cái
của mình nó rầy rà chứ gì, ngồi trên cái bàn thờ Phật, thì đang lần chuỗi, niệm
Phật chứ gì, mà nó đang la lối um xùm ở dưới chịu không nỗi, có phải không? Tức
quá phải la chứ sao. Không, Thầy nói chuyện để cho mấy con thấy rằng không phải
tụng kinh niệm Phật mà hết tham, sân, si. Mà phải tu tập mới hết chứ đâu phải dễ.
Cho nên vì vậy,
không phải niệm Phật để cầu vãng sanh mà vãng sanh được. Bây giờ, mấy con niệm
Phật mà vãng sanh thì thử hỏi ông Phật Di Đà rước mấy con về cõi cực lạc thì chắc
ông phải lập toàn án rồi. Chứ mấy con tham, sân, si lên trên tranh giành đất
đai của người ta ở trển, cái kiểu đó nó khổ trên đó. Đó! Mấy con hiểu chưa?
(13:35) Cho
nên, Thầy nói bây giờ đơn giản nhất là cái đời sống của chúng ta, bây giờ chúng
ta là người Việt Nam nè, mà khi muốn đi sang Mỹ thì mấy con phải tập sống đời sống
Mỹ người ta mới cho mấy con nhập vô đất nước người ta chứ, mấy con sống theo kiểu
Mỹ mà mấy con sống Việt Nam thì chắc ai cho vô, có phải không? Hiểu điều đó!
Đây là ở
trên thế gian thôi, chứ chưa nói qua một cái cõi khác. Nó, ví dụ như có cõi nào
đó người ta nhận mấy con thì mấy con phải sống theo đời sống của nó chứ, mấy
con khác thì coi như là không được.
Thì đây là một
ví dụ để cho chúng ta thấy rằng con đường tu làm chúng ta không muốn vào một cảnh
giới nào hết, mà ngay cảnh mà chúng ta đang sống mà chúng ta hết tham, sân, si,
không còn giận hờn thì đó là cảnh giới giải thoát. Cần gì phải đi cõi nào,
không có cần. ở trong thế gian.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét