528- THẦY TÙY THUẬN KHI GIẢI THÍCH VỀ PHẬT TÁNH CỦA THIỀN TÔNG
(33:03) Phật
tử 2: Dạ trong cái quyển thứ 10 Đường Về Xứ Phật đó Thầy, là có một
câu hỏi là kính thưa cô Diệu Quang. Con xin đọc lại.
*Câu hỏi
của Minh Pháp*: Kính thưa cô Diệu Quang! Chúng con có những thắc mắc các vấn đề
sau, xin cô mở lòng từ mẫn mà chỉ dạy.
*Câu thứ
1:* Khi chưa tỏ rõ Chánh pháp, quá trình tu tập làm chủ cái ý như thế nào khi gặp
nghịch cảnh đến.
*Câu thứ
2:* Mỗi lần cô làm gì trong suốt 24 giờ?
*Đáp:*
Khi chưa tỏ ngộ Chánh pháp, câu này có 2 nghĩa. Khi mình chưa hiểu biết pháp tu
của Phật chưa kỹ, khi mình chưa ngộ được Phật tánh, thấy tánh của Thiền
tông".
Phật tử
2: Như vậy là
có 2 cái Chánh pháp hả Thầy?
Trưởng
lão: Không phải!
Đó là muốn giải thích về cái nghĩa của nó. Nó không phải là có hai pháp đâu, nó
một pháp. Nhưng mà vì cái người hỏi này, họ là cái người Thiền tông. Câu hỏi đó
có một cái người nào đó mà đã ảnh hưởng Thiền tông người ta hỏi mà mình không
muốn bác sạch cái Thiền tông thì phải trả lời như vậy. Con hiểu không? Phải biết
tùy thuận, chứ không khéo thì mình bị đụng chạm.
Phật tử
2: Dạ! Thành ra
khi đọc tới đây, nhiều người, hồi lúc tụi con mà chưa có được giảng thì khi đọc
tới đây là tụi con cũng lầm và tụi con cũng nói là: "Như vậy là có
hai cái Chánh pháp".
Trưởng
lão: Có hai
pháp.
Phật tử
2: Dạ! Có hai
cái Chánh pháp. Và Thật sự rất là…
Trưởng
lão: Câu này
trong khi mà trả lời nó rất khó. Là tại vì Hòa thượng đang đi theo Thiền tông mấy
con, mà mình đưa ra cái giáo pháp Nguyên thủy là hoàn toàn nó chọi lại Thiền
tông hết. Bởi vì Thiền tông nó thuộc về tư tưởng của Trung Hoa, chứ không phải
của Phật.
Phật tử
2: Dạ đúng rồi ạ!
Trưởng
lão: Mà nếu mà
đối kháng với Thiền tông thẳng, Thầy bác sạch thì coi như là mình đối kháng với
Hòa thượng, cho nên nó rất khó. Cho nên nói như vậy là mình phải hiểu rằng: "Trong
cái giai đoạn đó, viết cái tập sách đó là phải nói như vậy, chứ không thể nào
khác". Tức là mình biết nhẫn nhục, biết tùy thuận để chờ cái cơ
duyên. Chờ cái cơ duyên đó nó bắt đầu có nhiều người họ đi tìm về Nguyên thủy,
thì bắt đầu mình mới nói thẳng, nói thật.
Chứ còn
lúc bấy giờ, bao nhiêu người đang đi theo Thiền tông, mà mình nói thẳng, nói thật
thì họ không bao giờ nghe mình đâu con. Nó khó lắm! Ai cũng cái tư tưởng, người
ta kiến chấp cái chỗ đó rồi, mà cái hậu thuẫn của mình khi dựng lại Chánh pháp
của Phật Nguyên thủy, chưa có ai. Thì chưa có ai tức là chưa có đủ niềm tin.
Người ta xu hướng lắm, chỗ nào đông là người ta theo, mà chỗ nào ít người ta bỏ,
mặc dù đúng họ cũng không tin đâu. Cho nên phải hiểu! Một người viết sách tâm
lý lắm mấy con. Cho nên khi đọc nó thì mấy con thấy trong cái thời điểm đó phải
nói như vậy chứ. Không gì khác được hết.
Phật tử
2: Thưa Thầy!
Hôm nay cho con được xin sám hối. Là ngày xưa con đọc cái bộ Đường Về Xứ Phật,
con có nhiều cái điểm mà con nghi ngờ. Rồi tự trong tâm con cũng như là có những
cái ý mà nó không có nghĩ tới Thầy. Chắc có lẽ là nó lúc đó nó nghĩ quấy. Cũng
chính vì vậy mà sau khi con đọc hết, rồi con đọc đi đọc lại thì con mới hiểu rõ
cái ý của Thầy. Rồi hôm nay con hiểu càng rõ hơn nữa, nên hôm nay con xin sám hối
với Thầy.
Trưởng
lão: Rồi! Được
rồi. Thầy hiểu! Vì mấy con đang ở trong cái chấp của pháp khác thì đọc pháp Thầy
thì mấy con thấy nó bị liền.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét