586- Ý THỨC MẠNH MẼ THÌ BÙA CHÚ KHÔNG TÁC ĐỘNG ĐƯỢC
(10:22) Phật
tử 1: Con bạch Thầy cho con xin hỏi?
Trưởng
lão: Rồi con hỏi
con.
Phật tử 1: Con bạch Thầy là trong kinh Dược
Sư, nhà chùa có dạy là có người luyện bùa chú… (Không nghe rõ) con
thấy là sai với đạo Phật, nhưng mà trong đời thường có không ạ? Bạch Thầy!
Trưởng
lão: Con muốn hỏi
trong kinh Dược Sư phải không con?
Phật tử 1: Bạch Thầy là trong đời thường cuộc
sống thế gian này, trần tục này có không ạ, hay trong kinh sách nói như thế
thôi ạ?
Trưởng
lão: À muốn nói
trong kinh sách nói như thế nào con, nghĩa là một cái đời thường…?
Phật tử 1: Bạch Thầy, có các Thầy, có cái người
mà luyện bùa chú, luyện âm binh, âm tướng để đi làm việc, để sai đi để hại người
đấy, thì là có thật trong đời sống thực tế có thật không hay chỉ là tưởng ạ?
Trưởng
lão: Là tưởng con.
Nó có thật, nhưng mà có thật những người đi luyện bùa luyện chú đó. Nhưng mà những
người đó không hại ai được hết! Tại vì mình quá sợ hãi thành ra mình thành bệnh,
thành ra do đó mới có linh hiển chứ sự thật ra mấy ông đó không làm được gì hết.
Có, họ có
luyện bùa, luyện chú thực sự. Có con người của mình đi luyện bùa, đi học những
cái đó để mình tạo được cái lực tưởng của họ để tạo thành.
Như bây giờ
họ vẽ một cái bùa như thế này, họ đọc thần chú, họ dậm chân một cái, làm cho
các con phải điên đảo đi. Thì vì cái tưởng của mấy con bị ảnh hưởng của cái tưởng
của người ta nó làm cho mấy con bị điên đảo tưởng của mấy con. Cho nên mấy con
phát khùng lên, hay hoặc là mấy con đang bệnh gì đó, ông ta làm cái bệnh của mấy
con hết. Thì đó là hoàn toàn là tưởng.
Cho nên nó
có chứ không phải không con. Nhưng mà cái này là có tưởng chứ không có gì mà sợ.
Đối với người tu theo đạo Phật không sợ ba cái thứ tưởng này đâu.
(12:01) Phật
tử 1: Con bạch Thầy là để mà không ảnh hưởng đến cái đấy thì bằng cách
nào mà thực tế là không bị để người khác chi phối mình ạ?
Trưởng
lão: À, không bị,
mình có phương pháp Như Lý Tác Ý con. Bởi vì lấy ý thức chúng ta chủ động.
Bây giờ ông
Thầy bùa đến viết bùa, ông làm như vậy làm cái tâm mình sẽ bị dao động, cái tưởng
nó hoạt động đi. Cho nên mình tác ý: "Chẳng có sợ bùa chú gì,
không có làm gì ta được đâu!" Con tác ý cái tâm con vững vàng,
ông ta niệm bùa niệm chú đã, ông ta bắt đầu ông làm gì cũng không được hết, ông
ta cũng đi mất. Không ếm mình được đâu mấy con.
Nhưng mà mấy
con phải biết pháp. Bởi vì đức Phật dạy: "Tác ý một cái tướng khác
thì tướng kia sẽ bị diệt". Thì ông ta đang làm cái điều ác chứ gì?
Mình tác ý: "Tâm chẳng sợ, đó là tưởng, không sợ". Thì
ngay đó nó lui liền. Nó không tác động vô con được.
Bởi vì cái
tinh thần con yếu thì cái tưởng nó bắt đầu nó hoạt động. Tức là cái ý thức mình
yếu, mình sợ, ý thức nó sợ thì cái tưởng của con nó sẽ hoạt động. Nó sẽ giao cảm
với cái tưởng kia, nó ảnh hưởng tới con liền tức khắc.
Còn con
không sợ, nó không tác động được, cái tưởng của con nó không có hoạt động. Cho
nên cái ý thức của con nó hoạt động, nó chủ động. Vì vậy mà con tác ý. Con tác
ý là cái ý thức của con rồi, cho nên những cái bùa chú kia nó không tác động được
con gì hết.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét