616- CÁC LOẠI THIỀN CỦA KINH SÁCH PHÁT TRIỂN
(1:06:47) Phật
tử Minh Điền: Kính bạch Thầy! Thế nào là Như Lai Thiền? Cái Thân Ngũ Uẩn… (Nghe
không rõ)
Trưởng
lão: Như Lai
Thiền, đó là những cái sự phân biệt của các cái loại thiền của ngài Thông Mạch
mà thôi. Thí dụ như, bốn loại thiền là từ Sơ Thiền đến Tứ Thiền thì gọi là Phàm
Phu Thiền hay là Tiểu Thừa Thiền. Còn cái thiền mà của kinh sách Đại Thừa dạy
mình đó, gọi là Đại Thừa Thiền. Còn cái thiền mà Đông Độ mà tu, gọi là Tối Thượng
Thừa Thiền. Còn cái thiền mà tu mà để làm Phật, gọi là Như Lai Thiền.
(1:07:23) Cho
nên bốn cái tên gọi của thiền. Người ta chia làm năm loại thiền lận, chứ không
phải là bốn loại thiền. Nhưng mà mình bốn thôi. Ở đây Thầy kể cho chúng ta thấy
đó là những cái thiền mà người ta đặt ra từng cái giai đoạn. Chứ sự thật ra cái
thiền nào mà tu giải thoát, mà cái thiền nào tu không giải thoát, thì cái đó là
kinh nghiệm của những người mà người ta thực hiện được.
Chẳng hạn
bây giờ nói Tối Thượng Thừa Thiền là Thiền Đông Độ là chỉ kiến tánh thành Phật
thôi, khỏi cần tu cái gì nhiều hết. Nhưng mà nói như vậy, nhưng mà nhìn lại cái
quá trình thời gian từ khi mà có cái thiền này cho đến giờ, thì những người nào
mà đã là giải thoát, làm chủ được bốn cái sự, chấm dứt được bốn cái sự sinh tử
luân hồi? Chưa thấy, chưa thấy một vị Thiền sư nào, chưa thấy một vị Tổ sư nào
được.
(1:08:10) Còn,
bởi vì trong các cái pháp môn, thì Thầy thấy, như một cái người mà tu Thiền
Đông Độ đi, là Tối Thượng Thừa Thiền, thì người ta, mục đích là người ta ngồi lại,
người ta giữ cái tâm người ta không có niệm vọng tưởng, thì từng đó người ta tiến
dần ở trong cái trạng thái không vọng tưởng đi sâu hơn nữa, thì nó sẽ đạt được
những cái trạng thái như thế nào mà người ta gọi đó là Tối Thượng Thừa Thiền?
Coi như là
người ta nhận ra được một cái gì, bốn cái đức Niết Bàn của nó gọi là thường, lạc,
ngã, tịnh đó. Bởi vì bốn đức Niết Bàn tức là chỉ Phật Tánh, nó có thường, lạc,
ngã, tịnh. Đó thì người ta nhận ra được cái trạng thái, khi ngồi thiền người ta
nhận ra được cái đó, người ta cho nó là thiền tối thượng.
Nhưng mà
trong kinh điển Nguyên Thủy, thì Phật có xác định những cái trạng thái đó để
chúng ta biết đó là những cái trạng thái của cái loại Định nào. Cái bài kinh đó
rất có giá trị. Hiện giờ thì rất có giá trị nhưng mà người ta không dám khai
triển ra.
Cho nên
trong kinh giới mà Bồ tát giới đó, không biết các con có đọc không biết? Cấm
không có cho tu sĩ và cư sĩ đọc kinh Nguyên Thủy, tức là kinh Tiểu Thừa đó cấm
không cho. Nó cấm, Bồ tát giới nó cấm không có cho đọc Kinh A Hàm, kinh Nguyên
Thủy, coi như là nó cho là cái đó là ngoại đạo đó, chứ không phải là.
Kinh sách Đại
Thừa mới là kinh sách của Phật giáo mà kinh sách Tiểu Thừa - kinh Nguyên Thủy
là kinh sách của ngoại đạo, nó cấm. Ở trong cái giới của Bồ tát giới nó cấm, nó
không cho người tu sĩ này đâu.
Phật tử Mỹ
Châu: Là mấy ông đó
nói sai chứ đâu phải … sai đâu?
Trưởng
lão: Họ đặt ra
như vậy, họ nhận Phật giáo xuống. Họ nhận giáo pháp của đức Phật xuống. Chứ
không phải vậy đâu. Cho nên Bồ tát giới là Đại Thừa nó chế ra cái giới Bồ tát,
nó cấm không có cho người ta.
Cho nên năm
1952, lúc mà Hoà Thượng Minh Châu, con biết Hoà thượng Minh Châu là cái người
mà làm viện trưởng Đại học Vạn Hạnh, ông dịch cái bộ kinh Nguyên Thủy thì ông
có nhắc lại cái vấn đề mà hồi đi tu, là trong chùa các Hoà thượng cấm, không có
cho được đọc kinh A Hàm.
(1:10:17) Nó
có, nhưng mà không cho đọc, mà cũng không giảng, giảng kinh Pháp Hoa, Kim Cang,
Bát Nhã, Pháp Bảo Đàn vậy chứ còn không có dạy kinh A Hàm, không có dạy kinh
đó. Đó, cấm bặt à. Gần đây, sau này thì Hoà Thượng Minh Châu dịch ra rồi bắt đầu
người ta mới có đọc, mới có nghiên cứu được kinh Nguyên Thủy.
Từ khi mà
Hoà Thượng Minh Châu đi học về rồi rồi mới triển khai dịch cái bộ kinh Nguyên
Thủy. Từ đó mới có đi vào cái con đường giải thoát của đạo Phật, chứ còn bị
kinh điển Đại Thừa đậy bít. Cho nên cuốn này cũng là thuộc về kinh Đại Thừa. Tổ
nó đẻ ra hết, nó đẻ ra, nó phải "Như thị ngã văn".
Chúng ta cứ
ngỡ đó là ông Anan nói nhưng mà không phải, mấy ông tổ của chúng ta nói chứ
không ai. Địa Mẫu Chân Kinh cũng là kinh Phật, nó đẻ ra. Rồi thậm chí như các
con biết đẻ ra, ngay cả đức Phật Di Lặc mà nó cũng đẻ ra nữa để mà nó cách mạng
Phật giáo luôn. Tàu nó thâm, thâm ý.
Cho nên Hoà
Thượng Minh Châu viết cái lời tựa của cái bộ kinh, Hoà Thượng nói, thâm ý của
các đạo chủ Bà la môn là thâm ý rất ác độc. Nhưng mà không thể nào diệt được Phật
giáo, không thể nào mà diệt được chân lý. Vì mặt trời là mặt trời không thể ai
mà làm cho tắt mặt trời được. Chân lý vẫn là chân lý. Nhưng tiếc vì nhân loại
chưa có đủ duyên phước cho nên nó bị che mất mà thôi.
Phật tử
Minh Điền: Thưa Thầy!
Phật giáo mình… (Không nghe rõ).
Trưởng
lão: Khó lắm con!
Con biết cái tập Đường Về Xứ Phật Tập I của Thầy, nói thẳng không. Mà đi đem giấy
xin phép để mà in ra đó, … (Không nghe rõ) là giáo hội cấm bặt. Nếu mà đưa ra
thì không có ông Thầy tu nào mà còn ngồi yên hết. Phật tử người ta đọc, người
ta biết rồi thì còn cái chỗ nào mà mấy ông ngồi yên, giới luật trật hết rồi.
Phật tử
Minh Điền: Kính bạch
Thầy! Như vậy là cái việc đó nó cũng ích lợi… (Không nghe rõ)
(1:12:17) Trưởng
lão: Thì nó cũng có được cái phước báu, bởi vì nói chung là các tôn
giáo nào nó cũng dạy chúng ta làm thiện thôi, nó cũng có y báu, và phước báu của
các Hoà thượng làm, thì chúng ta thấy biết rõ.
Nhưng mà nó
sai cái ý của Phật pháp thì phải thọ lấy cái địa ngục. Cho nên các bậc Tôn túc,
các Hoà thượng khi chết họ đều là khởi những cái trận đau, bệnh tật. Không có
ông nào là không có đau. Phình lên xọp xuống…

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét