646- TU THIỀN SAI LỆCH SANH MA CHƯỚNG
(45:05) Vừa
rồi có một vị tu sĩ Nam Tông đến thăm tu viện và có trình lại cho thầy biết, sư
đã từng ở Thái Lan và Miến Điện tu tập thiền định. Sư là người Việt Nam quê ở Cần
Thơ đã sang Mỹ và có chùa tại đó. Trước sư thọ giáo theo Bắc Tông, sau sư theo
Nam Tông. Do nhân duyên này, sư sang Thái Lan và Miến Điện tu tập thiền và
nghiên cứu thêm giáo lý của Đức Phật.
Sư rất thích
tu tập thiền định, nhưng sư lại bị nội ma, khiến sư không còn tu tập được nữa.
Sư muốn đi tìm một vị minh sư để giúp sư vượt qua ma chướng, nhưng chưa gặp được
người có khả năng thiền định cao. Hôm nay diện kiến cùng Thầy, sư có ý lưu lại
đây một tháng để nhờ Thầy giúp đỡ.
Thầy bảo:
Tình hình hiện nay tu viện không được phép cho người lạ ở, nhất là sư ở Mỹ. Vậy
tu tập thiền định trong cả nước cần phải lưu ý và cẩn thận. Đừng quá vội vàng
nhập định sai lệch tạo thành ma chướng nội tâm, khiến cho Phật Pháp trở thành
tà giáo ngoại đạo.
Bằng chứng
hiện giờ, Phật Giáo đã trở thành tà giáo mà chẳng hề ai biết. Đó là do sự tu
hành không đúng, nên bị nội ma sai khiến làm mất chánh đạo của đạo giải thoát.
Đây là bức
thơ gửi cho Minh Tâm và Tâm Như, Thầy sẽ đọc lại cho quý thầy nghe. Quý thầy cố
lắng tâm và nghe cho kỹ. Những nơi nào cần giải thích, Thầy sẽ giải thích thêm
để quý thầy hiểu cho rõ ràng.
(47:43) Đây
bức thư:
“Ngày 6
tháng 10 năm 1993,
Gửi Minh
Tâm, Tâm Như, Mai và các cháu Tuyền - Nô.
Về thăm Thầy
lần này không gặp, các con đừng buồn. Đây là năm thứ ba nhập thất của Thầy để
hướng dẫn quý thầy. Nhưng nay chỉ còn lại một mình Mật Hạnh cùng đi được với Thầy,
tất cả đều bỏ cuộc. Nghĩa là họ theo không kịp, phải chờ đợi khoá sau. Các con
hãy chờ đợi, sau khi ra thất, Thầy sẽ trả lời tất cả những điều mà tại sao quý
thầy bỏ cuộc?
Phải nói, đó
là một tâm bệnh chung của các con, của những người tu theo Đạo Phật ngày nay.
Theo Thầy nghĩ đường đi không khó, nhưng khó vì lòng người chưa dứt dục lạc thế
gian. Sau khi Thầy và Mật Hạnh nhập xong các định, Thầy sẽ mở cửa thất ra và gặp
lại các con. Các con hãy chờ đợi. Các con thường về thăm Thầy, các con đừng buồn!
Sự nhiếp tâm
của Mai khá tốt, hơi thở của Mai khá ổn định, cần phải tu tập thêm một thời
gian nữa cho hơi thở rất thuần. Nhớ kỹ, đừng để hơi thở lặng quá và cũng đừng
thở mạnh quá. Dùng ý thức tu tập, đừng dùng tưởng thức.
Thầy nhắc lại:
Các con nên dùng ý thức tu tập, đừng dùng tưởng thức. Các con nhớ! Nhớ kỹ, cần
nhiếp tâm kỹ, không nên để vọng tưởng và các trạng thái tưởng ấm làm chìm hơi
thở, dù chỉ là một giây, một chớp mắt cũng không được. Phải vận dụng cố gắng, cố
gắng hơn.
(50:32) Mai!
Con đang vận dụng hơi thở đúng cách, nhưng thường bị tưởng ấm làm mờ ý thức,
nên vọng tưởng còn chưa sạch. Có lúc tâm có trạng thái an lạc nhẹ nhàng, nhưng
đó là một trạng thái xúc tưởng hỷ lạc. Vì hiện giờ tâm con chưa có định, chỉ đạt
được nhất niệm trong thời gian còn ngắn lắm. Khi nào tâm có định, tức là có nhất
tâm thì sự an lạc đó mới chính là “định sanh hỷ lạc”. Còn bây giờ chỉ là ma lạc
mà thôi.
Hiện giờ
hoàn cảnh của Mai, Tâm Như chưa cho phép các con ly cuộc sống thế gian. Các con
còn phải cố gắng tập luyện hơi thở và xả bỏ tâm thế gian nhiều hơn nữa. Nếu xả
tâm thế gian không kỹ, khi nhiếp tâm ức chế được vọng tưởng, thì điều này là
tai hại lớn cho các con và cho con đường tu hành thiền định của các con. Tại
sao? Vì lúc này vọng tưởng không có, nên tưởng tâm con rất mạnh. Tưởng tâm của
các con cũng do từ gốc dục mà có. Nếu người tu thiền định xả tâm dục chưa hết
mà vội ức chế vọng tưởng, thì tưởng dục sẽ là ngủ ấm ma của các con. Các con nhớ
kỹ chứ!
(52:41) Chỗ này Thầy xin nhắc lại một lần nữa: Nếu một người tu thiền định xả tâm dục chưa hết mà vội ức chế vọng tưởng, thì tưởng dục sẽ là ngũ ấm ma của các con. Con đường tu của các con sẽ lạc hướng và có nhiều tai nạn xảy ra nơi đây:
.Thứ nhất, các con bị điên khùng, bị ma nhập.
.Thứ hai, lạc vào hang quỷ và chết luôn trong đó. Đó là trường hợp của một nữ cư sĩ ở Nha Trang. Và có nhiều sư bên phái Khất Sĩ đã lạc vào nơi đây và chết luôn trong đó.
.Thứ ba, tâm dục của các con trở lại mạnh mẽ hơn trước.
.Thứ tư, nói chuyện như lên đồng nhập xác, tự xưng ông này bà kia. Mà các con thường gặp một số người tu hành bị rơi vào trạng thái thứ tư này. Mà hầu hết mọi người đều gặp số tu sĩ này.
.Thứ năm, có chút ít thần thông, biết chuyện quá khứ vị lai, từ đó tâm sanh ngã mạn cống cao, xem thế gian này mọi người không còn ai hơn mình. Như có một vài vị tự xưng giáo chủ, giáo chủ này hoặc giáo chủ kia.
.Thứ sáu, tâm danh lợi phát triển, ham thích chùa to tháp lớn. Bằng chứng điều này quý hoà thượng của chúng ta đều gặp phải.
.Thứ bảy, tưởng giải siêu việt, làm thơ, làm văn, viết kinh, dịch sách rất hay. Đó là trường hợp mà các bậc tôn túc của chúng ta gặp phải...
(55:18) Thứ tám, phá giới làm việc bất tịnh. Đó là trường hợp mà các bậc thầy của chúng ta cũng đang gặp phải.
.Thứ chín, thích tranh luận cao thấp hơn thua, thường nêu cái của người khác, khoe cái hay của mình. Đó là một số tu sĩ thiền thời nay mà chúng ta đều thấy.
Thứ mười, thích ăn uống lặt vặt như người tầm thường thế gian. Điều này chúng ta cũng thường gặp trong các chùa.
.Thứ mười một, thích ăn mặc sang đẹp, chải chuốt, thường soi gương làm đẹp. Điều này đâu đâu chắc cũng có, chùa nào cũng có.
.Thứ mười hai, ngồi thiền lim dim nửa tỉnh nửa mê, từ ngày này sang ngày khác. Đó là trong các thiền viện mà chúng ta đã gặp.
.Thứ mười ba, ngồi thiền thường thấy cảnh giới an lạc, thích thú; thường thấy tiên phật và các tổ. Đó là những người tu thiền bị lạc vào thứ mười ba này.
.Thứ mười bốn, ngồi thiền thường thấy cảnh giới sợ hãi ghê tởm, thấy ác quỷ, ác ma, thú dữ như nhà sư Việt Nam có chùa bên Mỹ vừa gặp Thầy.
.(57:32) Thứ mười lăm, ngồi thiền thấy thần nhãn, như trước đây Thầy có lần đã gặp.
.Thứ mười sáu, ngồi thiền thấy ánh sáng hào quang. Trước đây Thầy cũng thấy điều này, và sau này Mật Hạnh cũng gặp điều này.
.Thứ mười bảy, ngồi thiền thấy mình bay lên trên hư không. Điều này Thầy cũng đã gặp.
.Thứ mười tám, ngồi thiền thấy các tổ về truyền tâm ấn và ấn chứng báo tin. Đó là sư cô Thanh Hải cùng một số tu sĩ thiền hiện giờ.
.Thứ mười chín, ngồi thiền thấy mình xưa là vị tổ này, vị tổ khác.
.Thứ hai mươi, ngồi thiền như người ngồi trong hang vị lim dim, chẳng mê chẳng tỉnh, ngủ chẳng ngủ, thức chẳng thức, gục tới gục lui như người say rượu. Đây là trường hợp Thầy đã gặp trong các thiền viện.
(58:52) Đây
Thầy chỉ kể sơ hai mươi điều ma chướng mà người tu thiền sai lệch thường gặp phải.
Và còn biết bao nhiêu trạng thái thiền tà làm mất ý thức, trở thành điên khùng,
làm mất giá trị con người. Do lạc vào ma chướng này mà người thời nay tu hành
không nhập được định, không chứng quả A-la-hán; không làm chủ thân tâm và sanh
tử; không chấm dứt tái sinh luân hồi cũng từ chỗ lạc nẻo này. Có người cho là
chứng đắc, chứ họ đâu biết rằng đó là tu sai lệch vào nẻo định tà. Bởi không tu
giới luật, không chịu xả bỏ tâm ham muốn dục lạc của mình. Trước khi đi tu mà
không có một tâm niệm chán chê, chán ngán dục lạc thế gian thì các con phải biết
không bao giờ đắc được thiền định và trí tuệ giải thoát của Phật.
(01:00:18) Cũng
chính nơi đây, người thời nay tu hành đều bỏ cuộc, trở về với đời sống thế gian
với nhiều hình thức khác nhau để làm lại cuộc đời. Có người lấy con đường tà
giáo ngoại đạo này để lường gạt, bịp người bằng chiếc áo tu hành. Tu hành nếu
không gặp người có kinh nghiệm chứng quả giải thoát A-la-hán hướng dẫn nên tu đến
đây biến Phật Giáo thành tà giáo; hoặc biến Phật Giáo thành môn học; hoặc biến
Phật Giáo thành một thứ triết lý kỳ đặc; hoặc biến Phật Giáo thành thần giáo.
Bằng chứng
các con đã nhận thấy Phật Giáo hiện giờ quá rõ ràng mà Thầy đã kể ở trên. Vậy
các con muốn tu theo Phật Giáo phải cẩn thận và cẩn thận hơn, để không uổng phí
một đời tu hành, và sẽ không bị người khác lường gạt.
Các con hãy
nhìn xem, những gì của Phật Giáo chân chính đã bị xô ngã và dẹp bỏ, nên thời
nay có biết bao nhiêu người tu hành theo Đạo Phật, nhưng cuối cùng có được mấy
người được những gì? Hay chỉ là một số học thứ giáo lý suông của bao nhiêu người
thêu dệt, thêm thắt vào hoặc giải thích một cách sai lệch. Cho nên, họ sống đời
chẳng ra đời, đạo chẳng ra đạo, chỉ toàn chạy theo cuộc sống danh và lợi thế
gian. Và rồi chỉ để hưởng thụ cá nhân của mình.”

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét